Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 559



Tiếp theo đó, Tư Mộ Hàn thu hồi tầm mắt, lạnh nhạt nói: “Trong nhà xảy ra chuyện, tôi trở về nhà xem thế nào trước đã.”

Không đợi Tư Đình Phong có cơ hội nói chuyện, Tư Mộ Hàn nói xong thì xoay người vội vã rời đi.

Lúc Tư Mộ Hàn một đường lái xe như bay về nhà, thứ mà anh nhìn thấy chính là căn biệt thự bị lửa lớn thiêu cháy đến độ khói đen bốc lên cuồn cuộn.

Nhìn biệt thự bị thiêu cháy đến thảm hại, động tác xuống xe của Tư Mộ Hàn trở nên cứng ngắc, qua hai giây anh mới kịp phản ứng lại, anh nhấc chân lên muốn chạy về phía biệt thự.

Nhưng anh đã bị vệ sĩ chặn lại.

“Cậu chủ, lửa quá lớn bây giờ không thể vào trong được…”

Trước đây Tư Mộ Hàn cũng có tập võ, ai cản anh, anh liền đánh người đó.

Những vệ sĩ kia lại không dám thật sự đánh trả lại anh, nhưng thật sự cũng đánh không lại anh.

Tất cả vệ sĩ ngăn cản anh cuối cùng đều bị anh đánh nằm bò trên mặt đất không đứng dậy nổi.

Cuối cùng Tư Mộ Hàn vẫn vọt vào trong. Truyện được cập nhật mỗi ngày, Bạn đang đọc tại truyen1.one

Lửa lớn thiêu cháy biệt thự đến độ không còn nhận ra hình dạng ban đầu của nó nữa.

Từ phòng khách bước vào, lửa cực kỳ nóng khiến người ta cảm thấy đau rát da thịt.

Lúc này Thời Dũng cũng chạy tới.

Anh ta xông tới, vội vàng kéo Tư Mộ Hàn lại: “Ngài không thể vào trong!”

Lúc này Tư Mộ Hàn chẳng nghe lọt tai lời của bất kỳ ai, anh trực tiếp hất tay Thời Dũng ra.

Dù sao Thời Dũng cũng là người đi theo Tư Mộ Hàn lâu nhất, nói chuyện cũng khá có sức ảnh hưởng, lúc anh ta đến cũng có mang theo mấy vệ sĩ, anh ta trực tiếp đưa mắt ra hiệu cho mấy vệ sĩ kia.

Đám vệ sĩ hiểu ý, một con dao nặng nề đập vào sau cổ của Tư Mộ Hàn, cơ thể cao to của Tư Mộ Hàn liền ngã xuống.

Thời Dũng chỉ huy người kéo Tư Mộ Hàn ra ngoài, đẩy vào trong xe.

Cho dù bị đánh ngất xỉu, nhưng lông mày của Tư Mộ Hàn vẫn nhíu chặt lại, mi tâm vặn vẹo thành những nếp nhăn hằn xuống.

Rất nhanh đội phòng cháy chữa cháy đã chạy đến hiện trường, nhưng thế lửa của biệt thự quá lớn, bọn họ tốn hơn hai giờ mới dập tắt được ngọn lửa.

Mà biệt thự vốn dĩ xa hoa lộng lẫy giờ phút này đã bị trận hỏa hoạn đốt cháy đến độ hoàn toàn thay đổi.

Sau đó Thời Dũng dẫn người tiến vào trong biệt thự.

Ngay cả biệt thự cũng bị thiêu cháy đến nỗi mất đi dáng vẻ ban đầu, thì đừng nói chi đến việc tìm người.

Lúc này Tư Mộ Hàn đã tỉnh lại.

Vệ sĩ cũng không dám nhốt anh lại, thế là bọn họ vội vàng thả anh ra.

Hai mắt của Tư Mộ Hàn đỏ tươi, anh giống như con sư tử nổi điên, nắm chăt vệ sĩ đang thả anh ra, giọng nói lạnh lẽo: “Nguyễn Tri Hạ ở đâu?”

“Mợ…mợ chủ…” Vệ sĩ nhìn dáng vẻ này của Tư Mộ Hàn, ngay cả một câu cũng trả lời không hoàn chỉnh.

Tư Mộ Hàn vò chặt vạt áo của anh ta, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, anh hét lớn: “Tôi hỏi anh Nguyễn Tri Hạ ở đâu?”

Vệ sĩ ấp úng hồi lâu, cũng không nói được gì.

Tư Mộ Hàn quăng anh ta sang một bên, vội vàng vọt vào trong biệt thự.

Thời Dũng đang dẫn người tìm kiếm ở bên trong.

Tuy trong lòng anh ta cũng hiểu rõ, nếu như lúc ngọn lửa bốc lên mà Nguyễn Tri Hạ ở trong này thì sau khi trải qua trận lửa lớn như vậy chắc chắn cô sẽ bị đốt thành tro tàn.

Nhưng, anh ta vẫn phải tìm.

Thời Dũng thấy Tư Mộ Hàn vọt tới, liền vội vàng đi về phía anh.