Tình Yêu Đội Lốt

Chương 30: Nức nở (H)



Sau cùng chắc nữ nhân dưới thân đã quen được tiết tấu, Vu Quân không ngần ngại bắt đầu thúc mạnh. Hai bên vách nộn cùng côn th*t lớn va chạm nhau tạo nên âm thanh ái muội. Uyển Sam ngân nga yêu kiều:

- Ơ..hơm...mm...um

Hai đỉnh tuyết sơn phủ dịch bọt rung lắc như miếng bánh flan mật ong. Ánh mắt anh tà tà nhìn lấy, môi nhếch cong một đường rồi vòng xuống yêu chiều lấy bầu ng*c. Bên dưới sò hu**t co thắt mềm mại rồi lại nở ra nghênh đón, sau bên trong là lớp th*t ấm áp và nhày nhụa, que kẹo lớn tiến vào đến đâu là như được hàng nghìn cái miệng nhỏ ôm chặt hôn lấy. Hai chân Uyển Sam run run co quắp chặt vào eo nam nhân, đầu Vu Quân hôn lấy rãnh ng*c, áp má mình vào giữa để hai bánh bao mềm bên cạnh. Dần dần côn th*t càng hăng hơn, bắt đầu ra vào mạnh bạo và thúc sâu hơn trước. Cả cơ thể Uyển Sam rung theo nhịp, hơi thở dồn dập không bình thường như nãy. Cơ thể mỏi nhừ, hai tay vòng xuống cào cấu lấy lưng anh, nỉ non:

- Hức hức... Sâu...sâu a

Vu Quân trái lại như được tiêm liều hoocmon kích thích, ánh mắt hiện lên vẻ cầm thủ. Bất giác rút que gậy lớn ra kéo theo ồng ộc d*ch nồng. Tưởng chừng được nghỉ một chút ai ngờ anh lật người cô lại, tay nâng cầm hông cô vểnh lên, sờ nắn rồi đánh một cái đau nhức, tiếng Tét vang lên đanh sắc. Sau là nụ cười cà rỡn của anh, bên dưới gậy lớn lại ma sát người cửa ngu**t, nam nhân nói giọng đểu cáng:

- Sam Sam... Em muốn tiếp tục không nào?

Vừa nói đầu gậy lớn vừa già sát mạnh vào trong, chọc mạnh vào hạt trân trâu hồng tạo kích thích. Uyển Sam giờ nửa tỉnh nửa mê, bên dưới cháy bừng ham muốn nhưng không đáp lại, chỉ còn tiếng khóc nấc nghẹn ngào uất ức. Vu Quân đanh mặt lại, răng nghiến lên ken két rồi bất ngờ đâm mạnh từ sau. Cú đâm như xuyên thẳng cả người Uyển Sam khiển cô rướn thẳng về trước. Sau cú thúc đó từng đợt luận động mạnh liên hồi, cả cơ thể cô nhu bị hành hạ, một tay anh đưa xuống se mạnh hạt lựu hồng, thi thoảng cấu mạnh lên đau nhức. Hai chân cô mỏi nhừ hơi khụy xuống, cả người như sắp ngã liền bị tay anh giữ chặt eo, nói lớn:

- Vểnh cao lên...

Giọng anh nói như ra lệnh, cô thút thít cắn lấy gối ôm, mắt mũi nước chảy ròng, ầng ậng van cầu:

- Um... Em đau hức hức...

Uyển Sam thê lương nói nhỏ, dĩ nhiên cũng động tới trái tim Vu Quân. Nhịp anh chậm lại, hạ chân cô xuống giường, nằm lên lưng cô ra vào từ sau nhịp nhàng. Lưỡi anh đưa ra liếm láp quanh vành tai, cả mặt cô đỏ bừng nín khóc, giờ bắt đầu lấy lại mẫn cảm. Vu Quân vòng tay xuống ôm lấy hai bánh bao tròn bị đè lên, tay kia nâng cằm cô hất cao, bắt đầu cắn mạnh ở đốt cổ, xuống xương quai anh liếm láp nhe nhớp bọt rồi hôn sâu xuống.

Sò hu**t bóng nhẫy giờ đang hưởng thụ, nhịp anh ra vào chậm phù hợp với Uyển Sam, dù gì cũng là lần đầu, cô sao chịu nổi. Vu Quân thầm nghĩ trấn an mình, thi thoảng miệng nhỏ cô nấc lên rồi cười nhẹ tỏ ý thích thú, lúc ấy lại bị anh đâm một cú sâu cảnh cáo rồi châm chọc:

- Uyển Sam... Yêu tinh nhà em

Cô đỏ mặt nằm im, giờ chỉ còn tiếng thở gấp thỏa mãn, không còn quá đau như ban nãy.

... Sáng hôm sau...

Vu Quân đến giờ tự tỉnh, đêm qua hơi muộn nên liếc đồng hồ đã 8 giờ hơn. Uyển Sam bên cạnh ôm chặt lấy anh, hơi thở phảng phất mùi đào trên cơ thể Uyển Sam rất thơm. Nam nhân không nỡ rời đi, cứ nằm vậy đợi tới khi cô tỉnh. Sau cùng Uyển Sam chàm chậm mở mắt, liếc nhìn sang Vu Quân thì cũng biết chuyện đêm qua. Cô vội vã nằm dịch ra, thu chăn che kín mình. Vu Quân chống tay nằm, hỏi:

- Yêu tinh nhỏ.. Sáng sớm đã muốn động sao?

Cô đưa mắt lên nhìn anh rồi cụp xuống, môi bặm lại không nói thành lời, cơ thể run lên từng đợt. Sau cùng anh ngửng dậy, mạnh mẽ kéo cô lại nằm trong lòng, ôm chặt rồi rờ cánh mũi cao bên má cô, thủ thỉ:

- Đêm qua em đã ôm người anh chặt cứng đấy, Uyển Sam...

Cô đỏ mặt, với tay che miệng anh, nam nhân cười tươi như hoa, với ra vỉ thuốc hồng mất hai viên, cà rỡn:

- Ai chơi ác thế? Lấy nhầm thuốc cho Uyển Sam nhà ta...

Anh cười cười nói vui vẻ, Uyển Sam ẩn mạnh anh ra, lắc đâu ngoe nguẩy:

- Không... Đêm qua... Đêm qua

Anh cúi đầu sát lại cô, nhếch lông mày lên đầy đểu cáng:

- Đêm qua rất tuyệt phải không?

Nói rồi anh vạch chăn ra, phần drap giường có một mảng to màu đỏ nhạt, kéo cô lại, nam nhân hôn lên cổ cô, thủ thỉ:

- Uyển Sam... Em là của anh

Cô thất kinh ẩn anh ra, lùi về sau, hai mắt phủ tầng sương dày, lắp bắp:

- Mơ... Chỉ là mơ

Câu nói ngu ngốc quá thể khiến anh bật cười lớn. Xong bất ngờ Vu Quân kéo cô nằm dưới thân mình, ánh mắt anh tà tà nhìn lướt cả cơ thể cô. Đêm qua tối nên có chút mập mờ, giờ đây chiêm ngưỡng trông cơ thể cô như được tượng tạc, y như phong cảnh hữu tình. Hai tay anh nâng chân cô lên, đáp:

- Chậc chậc... Vậy nếu tái hiện giấc mơ thành hiện thực thì sao?

Cô chưa kịp định thần thì ngay sau đó gậy th*t kia lại thúc mạnh, sò hu**t nhỏ sờ đã se khít lại bị căng ra liền đau nhức. Nước mắt cô giàn ra nức nở:

- Aggg... Hức hức...