Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc

Chương 173



Editor: Thienyetkomanhme

Ăn hết non nửa chén cơm chiên gạch cua, chủ livestream quét mắt tới tay mới phản ứng lại, chưa đã thèm mà ngẩng đầu nói: "Cơm chiên gạch cua này thật là mỹ vị nhân gian, gạch cua siêu mềm ngậy ăn lên sàn sạt, vị có điểm giống lòng đỏ trứng vịt muối, bất quá so với trứng vịt muối muốn càng ngon hơn gấp trăm lần...... Hạt cơm rời rạc không bị nát dính, xứng với thịt cua tươi ngon, ăn lên vừa thơm vừa giòn...... Nhân sinh nếu là không ăn một chén cơm chiên gạch cua như này, thật sự là một loại tiếc nuối......"

Lúc bình luận, hắn bị mùi thơm của cơm chiên gạch cua dụ hoặc, liền không nhịn được thỉnh thoảng lại ăn thượng một miếng, chờ nói xong, cơm chiên trong chén cũng không còn thừa nhiều.

Hắn bưng chén lên đem chén dùng cái muỗng vét sạch sẽ chỗ cơm chiên còn lại, cản thận đưa vào trong miệng.

Nói thật, phân lượng một phần cơm chiên gạch cua này thật không tính là ít, ngày thường nhiều cơm như vậy, tuyệt đối đủ cho hắn ăn no.

Nhưng hôm nay, ăn sạch một chén cơm chiên gạch cua đến nửa hạt gạo cũng chưa dư lại, hắn lại có một loại cảm giác chưa ăn đủ.

Chưa đã thèm mà táp táp miệng, hắn giơ hộp cơm rỗng tuếch nói: "Trách không được cơm chiên nhà này ăn ngon như vậy, cơm chiên nhà khác mỗi lần ăn xong cái hộp tất cả đều là dầu mỡ, mà nhà này chỉ có dưới đế hộp mơ hồ có chút dầu, làm tôi đến cơ hội liếm chén cũng không có......"

Bộ dạng ăn ngon đến hận không thể liếm chén của hắn, thành công làm khán giả lúc trước nói hắn có bệnh thiếu máu, nói hắn lật xe, nói chính mình sẽ không mua, nói tặng không cũng không cần, toàn bộ đều bị vả mặt.

【 Đừng nhiều lời, mau nói đây là cơm chiên mua ở đâu? 】

【 Thèm chết tôi, tôi cũng muốn ăn cơm chiên gạch cua. 】

......

【 Thèm đến mức nước mắt của tôi từ bên miệng phải chảy xuống. 】

"Đừng nóng vội, đừng nóng vội." Chủ livestream thấy lúc này không ai đang nói hắn có bệnh thiếu máu, trong lòng có chút đắc ý, "Tổng kết một chút, về chén cơm chiên gạch cua ba chữ số này, nguyên liệu nấu ăn mới mẻ, phân lượng đủ, hương vị càng không thể bắt bẻ, với cá nhân tôi mà nói bỏ ra ba chữ số là đáng giá, tuyệt đối là siêu đáng giá!"

Hắn nói xong, thấy bình luận đều đang hỏi là mua ở đâu, cười một tiếng sau nói: "Trừ phi mọi người cũng ở thành phố A, bằng không tôi nói ra cũng vô dụng a."

Lời nói là nói như vậy, hắn cuối cùng vẫn là cầm di động mở ra app bánh trôi cơm hộp, giới thiệu một chút về tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.

【 Cửa hàng này tôi biết, ở trên mạng rất nổi danh, anh sớm nói là cửa hàng này, tôi khẳng định sẽ không nói anh có bệnh. 】

【 Di! Tên này có điểm quen mắt, có phải cửa hàng được hoan nghênh nhất ở lễ hội ẩm thực thành phố A lúc trước hay không? 】

【 Chính là nhà đó, hơn nữa trước cả lễ hội ẩm thực bởi vì "cơm chiên cứu mạng" cũng đã từng lên hot search. 】

【 Đáng tiếc ở thành phố A, xem được ăn không được. 】

......

【 Ha ha, tôi là người thành phố A, cảm ơn chủ nhà đề cử, lập tức đi đặt liền. 】

【 Bạn suy nghĩ dễ ăn nhỉ, tôi cũng coi như khách quên của cửa hàng này, các cô ấy chỉ buôn bán buổi trưa, hơn nữa cơm chiên gạch cua mới ra, một ngày chỉ bán hai mươi phần thôi. 】

......

Sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc, chủ livestream cảm thấy hôm nay nội dung có xu thế nổi tiếng, nghiêm túc cắt ghép video, để tiêu đề "cơm chiên giá ba chữ số" rồi đăng tải lên các nền tảng xã hội.

Mùa cua mới vừa bắt đầu, vốn dĩ có rất nhiều người thèm ăn cua, ngay từ đầu bị tiêu đề hấp dẫn tiến vào, muốn nhìn một chút dạng cơm chiên thần tiên mà giá trị ba chữ số, cư dân mạng xem xong cái video này, nước miếng xôn xao chảy đầy đất.

Bởi vì cái video này, trên mạng càng có nhiều người hơn biết thành phố A có một cửa hàng gọi là tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, cùng với món cơm chiên gạch cua mới ra của nhà này.

Bây giờ cái khác không nhiều lắm, người ham ăn thì nhiều nhất.

Xem xong video, có mấy người mê ăn uống ở thành phố kế bên ăn trực tiếp quyết định thừa dịp ngày mai là cuối tuần, đi thành phố A ăn cơm.

Nguyễn Miên Man cũng không biết, cơm chiên gạch cua nhà mình hương đến mức có thể dụ hoặc người ở thành phố kế bên lại đây, cô hiện tại đang vì chuyện ở khu bình luận, khách liên tục thúc giục cô gia tăng số lượng cơm chiên gạch cua mà cảm thấy đau đầu.

"Không ăn được thúc giục còn chưa tính, máy người này đều đã ăn qua còn xem náo nhiệt gì......"

Cô nhìn mấy cái tên quen mắt, nhịn không được nói thầm.

【k**l: Bà chủ nhỏ, xin cỗ hãy thương tôi đi, bởi vì không ăn được cơm chiên gạch cua nhà cô, hai ngày này tôi đã trà không nhớ, cơm không nghĩ, người đều bị đói gầy ba vòng......】

【n**x: Lăn lộn đầy đất cầu bà chủ nhỏ làm cơm chiên gạch cua nhiều hơn một chút. 】

......

【5** còn: Bà chủ nhỏ a, cô chiên cơm thì chiên nhiều một chút không được sao? Tôi thật là rất muốn ăn cơm chiên gạch cua! 】

Nguyễn Miên Man tiếp tục đi xuống nhìn mấy cái bình luận, nhịn không được lắc đầu.

Cũng không phải cô không muốn làm, lại thêm nói, cô thật sự lo liệu không hết.

Thôi, không nghĩ, dù sao mỗi lần bọn họ đều là như thế này.

Nguyễn Miên Man nghĩ như vậy, dứt khoát tắt đi di động, ngủ.

Cuối tuần là một ngày thời tiết tốt, không lạnh cũng không nóng.

Bởi vì rất nhiều người đều nghỉ, hôm nay khách hàng tới tiệm ăn rất nhiều.

Tới trong tiệm rồi, không ít người mới biết được, mỗi ngày ở tiệm cũng có mười phần cơm chiên gạch cua bán cho khách trực tiếp tới trong tiệm, tức khắc ảo não chính mình đã tới chậm.

"Mặc kệ, ngày mai nếu còn không đặt được trên app cơm hộp, tôi liền xin nghỉ một giờ chờ ở trong tiệm!"

"Được, tớ đi cùng cậu."

Có khách hàng nghe dư hương của cơm chiên gạch cua, một bên ăn cơm chiên trên tay hương vị cũng rất ngon, nhưng so với cơm chiên gạch cua còn hơi kém hơn một ít, cũng hạ quyết tâm.

Bởi vì hôm nay khách hàng tới ăn trong tiệm tương đối nhiều, hôm nay buôn bán đến ba giờ chiều đã thành công đóng cửa.

Chu Linh đang lau bàn, dư quang bỗng nhiên nhìn đến lại có người tiến vào, vội nói: "Ngại quá, cửa hàng chúng tôi đã đóng cửa."

Nghe vậy, cô gái áo trắng đi trước đập một cái vào cánh tay người bên cạnh: "Đều tại cậu cọ tới cọ lui, hiện tại hay rồi!"

Cô gái váy vàng bị đánh trốn sang bên cạnh một chút, chạy chậm đến trước mặt Chu Linh, chắp tay trước ngực khẩn cầu nói: "Chúng tôi là cố ý đi ba giờ xe từ thành phố kế bên lại đây, chính là muốn nếm thử cơm chiên gạch cua cửa hàng nhà mình, có thể châm chước một chút hay không, cô làm ơn đi mà."

Trong tiệm, khách từ nơi khác tìm tới cũng không ít, nhưng nghe nói bọn họ đi ba giờ xe lại đây chính là vì ăn cơm chiên gạch cua, Chu Linh vẫn có chút kinh ngạc.

"Cái này tôi không làm chủ được, tôi đi hỏi cô chủ một chút."

Nguyễn Miên Man đang ở trong phòng bếp làm canh bốn quả, Chu Linh tiến vào cùng cô nói chuyện bên ngoài, cô không do dự liền đồng ý.

Dù sao cũng mới hơn ba giờ, cũng không thể để cho người ta đi một chuyến công cốc.

"Chị đi nói cho bọn họ." Chu Linh nói xong, đi ra ngoài nói cho mấy người đợi bên ngoài.

"Thật tốt quá, cảm ơn các cô!"

Không riêng hai nữ khách hàng vui mừng lộ rõ trên nét mặt, chính là nam khách hàng đi cùng cũng lộ ra biểu tình cao hứng.

Để cho bọn họ tìm vị trí ngồi xuống, Chu Linh đổ một chén chè đậu xanh cho bọn họ, ngay sau đó đi vào phòng bếp hỗ trợ.

Ngồi xe hơn ba giờ, bọn họ đã sớm mệt mỏi, lúc này uống một ngụm chè đậu xanh mát lạnh, thoải mái, thanh tân, cả đám đều thoải mái vô cùng.

"Cửa hàng này quả nhiên danh bất hư truyền, thế nhưng đến chè đậu xanh đãi khách cũng ngon như vậy."

"Xác thật uống rất ngon."

"Bỗng nhiên cảm thấy, ở loại hẻm nhỏ này cũng không tồi, có một phen tư vị khác......"

"Thôi đi, cậu đó là xem ngõ nhỏ có cửa hàng này, bằng không chỗ chúng ta mấy cái ngõ nhỏ cũ cũng không ít, có bản lĩnh cậu ở đi."

"Vừa rồi lúc đi vào, tớ thấy bên này có không ít đất trồng rau, có cảm giác phong cảnh làm ruộng, điền viên, hay nhất chính là, vào hẻm là cảm giác u tĩnh, nhưng một khi bước ra khỏi ngõ nhỏ, bên ngoài lại là ngựa xe như nước, ngõ nhỏ chỗ chúng ta bên kia nhưng chưa thấy cảnh như vậy."

"Đó là do cậu không biết, nói trắng ra là loại này còn không phải là thôn trong thành sao......"

Ba người nói chuyện phiếm, thực mau ngửi được một mùi hương quyến rũ.

"Thơm quá a!"

Theo mùi hương càng ngày càng nồng đậm, bọn họ cũng không tám nữa, mà là chuyên tâm ngửi mùi hương từ phòng bếp bay ra, trong lòng cảm thán, làm sao mà thơm như vậy.

Lại một lát sau, Chu Linh bưng khay ra, mặt trên để ba phần cơm chiên gạch cua.

Lúc nhìn đến cơm chiên gạch cua trên khay, ba người đồng thời nuốt nước miếng.

"Cơm chiên gạch cua của mọi người, mời dùng từ từ." Chu Linh đem cơm chiên gạch cua đặt tới trên bàn, thấy bọn họ nhìn cơm không rời mắt, mở miệng nhắc nhở một câu.

"Cảm ơn."

Ba người mới phản ứng lại, nói một tiếng cảm ơn rồi bay nhanh nắm lên đôi đũa.

Một miếng cơm chiên gạch cua vào miệng, nếm đến vị ngọt của gạch cua trước, sau đó là cơm chiên.

"Ăn ngon! Ăn quá ngon!" Người đàn ông duy nhất ngồi ở đây, miếng cơm chiên đầu tiên xuống bụng, trừng lớn đôi mắt nói.

Mỗi một người lần đầu tiên nếm cơm chiên của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, đầu lưỡi đều sẽ bị hương vị của nó thu phục, càng đừng nói bọn họ ăn còn là cơm chiên gạch cua.

Bị hai cô bạn mạnh mẽ lôi kéo lái xe lại đây, chàng trai vốn dĩ không nguyện ý lắm, rốt cuộc hắn nghĩ cơm chiên ăn ngon cũng là cơm chiên mà thôi, không đáng vì một chén cơm chiên chạy xa như vậy.

Nhưng mà hiện tại, suy nghĩ của hắn lại bởi vì hương vị cơm chiên gạch cua mà hoàn toàn thay đổi, hắn cảm thấy, cơm chiên ngon như vậy, đừng nói ba giờ, kể cả lái xe mười ba tiếng đồng hồ hắn cũng nguyện ý!

Hắn còn nghĩ như vậy, hai cô gái còn lại kiên trì muốn lại đây ăn cơm chiên gạch cua càng cảm thấy bỏ công đến đây là đáng giá, một người trong đó cố nén thèm mà chụp mấy tấm ảnh, nhanh chóng đăng trong vòng bạn bè, nói cho mấy người bạn lúc khuyên cô đừng tới, cơm chiên gạch cua này ngon tới cỡ nào.

Đăng tin lên vòng bạn bè xong, nữ khách hàng múc một muỗng cơm chiên ăn, quả thực ăn ngon tới muốn khóc: "Trên thế giới này sao lại có cơm chiên ăn ngon như vậy!"

"Đúng vậy, cảm giác ăn xong một chén cơm này, về sau ăn không vô mấy món cơm chiên khác." Vị nữ khách hàng còn lại phụ họa nói.

Ba người rất muốn chậm rãi nhấm nháp, giữ món ngon lâu một ít, nhưng mà thật sự ăn quá ngon, căn bản dừng không được, không đến mười phút, đĩa cơm trước mặt bọn họ đã sạch bóng.

Phân lượng này, lấp đầy bụng khẳng định không thành vấn đề, nhưng bọn hắn lại vẫn cảm thấy đói, loại đói này là miệng không ăn đủ, cùng với tâm lý không thỏa mãn.

"Đầu gỗ cậu nói xem, một chuyến này đi có đáng giá không?" Nữ khách hàng áo trắng quay đầu nhìn về phía anh bạn bị các cô kéo đi làm culi, giúp các cô lái xe.

Đầu gỗ gật đầu nói: "Đáng giá, quá đáng giá!"

Thấy hắn nói như vậy, trong lòng hai cô gái đều thật cao hứng, rốt cuộc ngay từ đầu hắn không quá nguyện ý tới đây.

Tính tiền, ba người đối với Chu Linh khen ngợi không ngừng một hồi cơm chiên gạch cua ngon như nào, cũng tỏ vẻ nếu có cơ hội sẽ quay lại.

"Tốt, hoan nghênh mọi người lần sau lại đến." Chu Linh khách khí nói.

"Hôm nay phiền toái các cô, đây là đặc sản chỗ chúng tôi, tặng cho các cô nếm thử." Ba vị khách trước lúc đi, lưu lại một túi đặc sản.

Bọn họ kiên trì phải cho, Chu Linh chỉ có thể nhận, cầm theo cái túi tiến phòng bếp.

"Đây là cái gì?" Nguyễn Miên Man nhìn về phía cái túi chị cầm, hỏi.

Chu Linh nói: "Hình như là đậu quả, một loại chế phẩm của đậu, có thể lấy nấu canh, là đặc sản máy vị khách vừa rồi để lại."

"Bọn họ cũng quá khách khí rồi." Nguyễn Miên Man nói xong, để Chu Linh đem đồ vật cất đi rồi uống canh bốn quả.

Canh bốn quả canh là lúc trước Nguyễn Miên Man nhìn thấy có người bán trong lễ hội ẩm thực, cảm thấy thích hợp ăn vào mùa hè, vì thế học một tay.

Chu Linh ăn canh bốn quả cô làm, liên tục gật đầu: "Uống ngon thật, so với bán trong lễ hội ẩm thực còn ngon hơn."

"Vậy chị uống nhiều một chút." Nguyễn Miên Man nói xong, cũng bưng lên chén canh lên uống.

Mấy ngày sau, cũng không biết như thế nào, liền có khách hàng biết, phía trước có người từ thành phố kế bên lái xe lại đây ăn được cơm chiên gạch cua, vì thế ——

"Nể tình tôi lái xe 3 giờ tới đây, bán cho tôi một phần cơm chiên gạch cua đi!"

Chu Linh muốn cạn lời nhìn vị khách quen thuộc đến không thể quen hơn: "Cô đừng nói giỡn."