Thủ Tiện Là Bệnh, Trị Được!

Chương 15: Phiên ngoại Em gái vật hy sinh nào đó



Di động Cố Xuyên đặt ở trên bàn liên tục rung rung không ngừng, Thẩm Tích thật sự không thể nhịn được nữa, đứng lên hung hăng ném di động vào người Cố Xuyên, “Anh TM nghe điện thoại ngay cho ông đây! Vang lên nửa giờ rồi có để cho người ta ngủ hay không! !”.

“Em xem xem là ai gọi tới ?” Cố Xuyên nghiêng nghiêng mặt, bày ra mặt lạnh.

Thẩm Tích cầm di động, trên màn hình là nick name đáng yêu “Tiểu Điền Điền” .

“Tiểu Điền Điền.” Thẩm Tích báo cáo sự thật.

“Muốn nhận em nhận đi, anh không nghe.” Cố Xuyên tiếp tục ngạo kiều.

Thẩm Tích thở dài, ấn xuống nút kết nối, “Hi ~ tiểu Điền Điền ~” .

“Tiểu Xuyên Xuyên! !” Đầu kia giọng điệu ngọt ngấy đáng yêu, “A men, không phải thanh âm của tiểu Xuyên Xuyên, người nào nghe hãy xưng tên ra! !” Giọng nói nháy mắt tràn ngập sát khí.

Thẩm Tích yên lặng nhìn thoáng qua Cố Xuyên, “Tôi là Thẩm Tích.” .

“Tiểu Xuyên Xuyên đâu! Cậu lừa bán anh ta đi đâu rồi ! ! ! Cậu có biết anh ta là anh cậu hay không! Mau mau trả về!”

Thật muốn ném điện thoại di động! Thẩm Tích hít sâu một hơi, “Chị cũng nói anh ta là anh tôi, sao tôi có thể lừa bán anh ta chứ? Muốn bán cũng là anh ta bán tôi a!” .

Hình như có cái gì đó kỳ quái lẫn vào? ?

“Bởi vì anh ta là tiểu Xuyên Xuyên!” .

Được rồi, lý do này hết sức đầy đủ, người trên thế giới cũng biết Cố Xuyên là hàng không đáng tin.

“Mau gọi anh ta ra đi! Bà đây có chuyện nói với anh ta!” .

Hai người thật là người yêu sao? Thật sự giữa người yêu có xưng hô “Bà đây” sao? Chẳng lẽ thông thường không phải người ta ngân gia nộn gia sao! ! Phương thức em gái nói chuyện với cậu không đúng lắm a! .

Thẩm Tích che tai nghe, nhìn Cố Xuyên, “Cô ta nói có chuyện nói với anh.” .

Không có trả lời, ngay cả ánh mắt cũng không.

“Anh Cố Xuyên ngủ, bằng không ngày mai nói sau?” giọng điệu Thẩm Tích hơi chân thành.

“Nói xạo! Giờ này mà anh ta ngủ sao! Lúc này rõ ràng chính là giờ anh ta ngẩn người! Đừng tưởng gạt tôi, mau gọi anh ta ra! Bên ngoài nóng muốn chết, bà đây chịu không nổi!” .

Thẩm Tích lại nhìn về phía Cố Xuyên, như trước mặt lạnh.

Đầu kia không nhận được trả lời, dứt khoát rống vào di động, “Tiểu Xuyên Xuyên! Mau ra đây! Bà đây cùng anh bàn bạc chuyện chia tay một chút!”

Thẩm Tích chỉ cảm thấy một trận gió thổi qua trước mặt, sau đó di động cũng không ở trên tay mình, ánh mắt sáng ngời quay đầu, thì nhìn thấy Cố Xuyên đã mang giày chuẩn bị ra ngoài.

Thật sự là… Ông trời chắc chắn nhìn mình không vừa mắt bằng không sao không cho mình gặp mấy người bình thường chứ? .

Trong quán cà phê, Trương Điền Điền một ngụm uống hết cà phê, khí phách lau miệng, rốt cục nhìn thẳng người ngồi đối diện một cái.

Người vốn còn nói “ngủ rồi” sau khi mình cúp điện thoại không đến ba phút đã quyết đoán xuất hiện ở trước mặt mình, hoàn toàn không phù hợp tính cách mù đường thêm lèo nhèo của y! Ngay cả hẹn hò Cố Xuyên cũng chưa từng đúng giờ, không phải Cố Xuyên cố ý muộn, kỳ thật ymỗi lần đều rất sớm đã ra cửa, nhưng tìm được chỗ chuẩn xác với Cố Xuyên mà nói thật sự là một việc mức độ khó cao, bọn họ từng hẹn đi trung tâm thành phố ăn cơm trưa, kết quả cuối cùng bọn họ ăn chính là cơm chiều nhân tiện bữa khuya.

“Anh lần đầu tiên hẹn với em mà không đến muộn.” Trương Điền Điền chọt chọt khuôn mặt Cố Xuyên.

“Em ban nãy nói là thật sao?” Cố Xuyên tuyệt không để ý, hăng hái dạt dào hỏi.

Mẹ đản! Còn có thể hớn hở chia tay hay sao! ! Phải muốn bà đây đánh anh một trận không? ? ? .

Trương Điền Điền hít sâu một hơi lại hít thêm một hơi, “Em cảm thấy chúng ta tuyệt không giống người yêu, giống anh em trai hơn, nga không, anh em gái!”

“Anh cũng cảm thấy như vậy!” .

“Hơn nữa em suy xét nhiều lần, ” Trương Điền Điền do dự một chút, “Cảm thấy có thể anh không thích hợp con gái, có lẽ con trai mới là chốn về cuối cùng của anh.” .

Cố Xuyên: “…” .

Kỳ thật hắn tuyệt không hiểu được vì sao tất cả mọi người cảm thấy hắn hẳn nên thích con trai! ! ! Chẳng lẽ hắn trưởng thành có khuôn mặt thích con trai sao? Không khoa học a! Chẳng lẽ không phải liếc mắt một cái cũng có thể thấy hắn thích chính là em gái đáng yêu sao? .

“Cho nên chúng ta cứ chia tay tốt hơn, chúng ta mặc dù kết giao gần một tháng, nhưng chỉ thế! Kỳ thật em vẫn xem anh như em trai mà đối xử!” Trương Điền Điền nghiêm mặt, “Em thật sự không muốn tiếp tục uất ức bản thân mình, cho nên, tiểu Xuyên Xuyên, anh hãy cứ đi tìm một chàng trai đi! Kỳ thật em cảm thấy Thẩm Tích cũng không tệ, vừa xứng với anh!” .

“…” Kéo tơ hồng lung tung là không được a! .

Nhưng kết quả cuối cùng vẫn như nguyện mà thỏa mãn, Cố Xuyên đã khôi phục độc thân, Trương Điền Điền cũng như nguyện xem Cố Xuyên như em trai (? ), thật sự là vui tai vui mắt.

“Anh, rốt cục cũng chia tay, có muốn nói gì không?” Thẩm Tích đưa micro.

Cố Xuyên nghĩ nghĩ, nghiêm mặt, “Anh có thể bắt đầu theo đuổi Tô Hạ ! !”

—-

Phiên Ngoại Tổng Hợp

【1. Biến thân của Cố Xuyên】.

[ đinh đương pháp thuật biến biến biến ~ xem chỗ lợi hại ~].

“Anh, ô ô ô ô ~~~” sáng sớm ngày hôm sau đối diện chính là bộ mặt vô cùng thê thảm của Thẩm Tích, xanh xanh tím tím, khuôn mặt thật đẹp trai cứ như vậy hủy dung a! .

“Sưng rồi sao? Ai ăn hiếp em? Anh giúp em dạy nó!” Cố Xuyên nổi giận đùng đùng.

“Chính là anh ăn hiếp em!” Thẩm Tích vẻ mặt lên án, “Anh ngày hôm qua uống say chết đánh em một trận! ! !”

“Không thể nào đâu?” một người bạn cùng phòng khác kinh ngạc, “Cố Xuyên này tính tình yếu đuối đáng yêu, em đánh nó thì giống hơn! Vu cáo hãm hại người khác cũng tìm người thích hợp a!” .

“Ông đây kêu người ta quay phim cho anh xem! ! !” Thẩm Tích cắn răng mở Computer, click mở một đoạn video.

Video kia lắc la lắc lư, hiển nhiên người quay chụp cũng ở vào trạng thái không tốt, bên trong nơi nơi là tạp âm, ồn ào đến đau tai người.

Thẩm Tích uống say mang theo vẻ mặt nghiêm túc ngồi trên ghế sa lon sắm vai nhà tư tưởng tiến hành giáo dục Cố Xuyên mọi mặt, trong quá trình Cố Xuyên trước sau mặt không chút thay đổi. Thẩm Tích thì chỉ tiếc rèn sắt không thành thép lấy tay bóp bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Xuyên, một giây sau, màn ảnh bắt đầu lắc lư dữ dội, sau đó màn ảnh nhắm ngay mặt đất, Cố Xuyên ấn Thẩm Tích đánh chính là một trận no nê, người chung quanh đều sợ cháng váng, chờ lúc nhớ tới phải khuyên can Cố Xuyên đã tự mình vẫy tay đá cửa đi thẳng ra ngoài, lưu lại Thẩm Tích trôi qua ngỡ ngàng oa oa khóc lớn nước mũi nước mắt nước miếng cùng nhau bay.

Đám đồng bọn xung quanh toàn bộ sợ ngây người, ánh mắt nhìn về phía Cố Xuyên hơi phức tạp.

Cố Xuyên mờ mịt nhìn một lúc lâu, nhớ tới cái gì, lấy điện thoại ra gọi cho mẫu thân nhà mình.

“Ai nha con trai con không biết sao? Mẹ không phải từ nhỏ đã không cho con uống rượu nha, bởi vì con vừa uống rượu thì trở nên vô cùng bạo lực, di, con không biết?” giọng điệu mẫu thân hết sức vui, “Chẳng qua bộ dạng lãnh khốc của con trai mẹ thật đáng yêu thật đáng yêu thật đáng yêu thật đáng yêu! ! !”

Cố Xuyên bình tĩnh cúp điện thoại, chân thành nhìn Thẩm Tích, “Thực xin lỗi, bằng không em đánh anh?” .

Mẹ đản nếu muốn người ta đánh anh TMD cũng đừng có bày bộ mặt bán manh a

Vì thế thật lâu thật lâu sau này, Thẩm Tích luôn luôn gắt gao trông chừng Cố Xuyên, kiên quyết không cho hắn dính chút xíu đồ uống cồn.

Còn về thật lâu sau này Cố Xuyên lại lần nữa biến thân nháy mắt XXXX Tô Hạ gì gì đó, ai, hắn thực sự chỉ rót cho Cố Xuyên một ly rượu nho nhỏ nho nhỏ thôi ~ chẳng qua kích cỡ ly bia mà bên trong là rượu đế mà thôi a 【buông tay 】 hắn thật ra là tốt cho Cố Xuyên và Tô Hạ mới làm như vậy được không! Ni manh bọn người ngu xuẩn này cư nhiên đều không hiểu! Ngân gia là náo mộc vĩ đại!

【 2. Một Đóa Hoa Cúc Phiêu Bạt Giang Hồ 】.

Thời gian năm 2011, WOW còn nằm ở trạng thái hưng thịnh, khi đó công ty XX còn chưa thu mua Blizzard, khi đó vẫn không có LOL, khi đó người chơi WOW Châu Á duy trì trên 800 vạn.

Khi đó Cố Xuyên cùng Thẩm Tích mới vừa vào đại học. Phòng ngủ bốn thằng con trai, nhất là tính cách đều rất phóng khoáng, một cách tự nhiên đã trở thành đồng đảng.

Hai đứa bạn cùng phòng 215 Hà Bình và Điền Dật đều là người chơi WOW cường, mỗi ngày trừ bỏ môn chuyên ngành quan trọng thời gian còn lại đều ở ma thú cặn bã, Thẩm Tích trước kia là chơi trò cặn bã khác, nhưng cái trò kia càng ngày càng hao tiền, vì thế sau khi thấy Hà Bình chơi WOW, quyết đoán từ bỏ XX tây du xoay qua tấn công WOW.

Vì thế, trong phòng ngủ cũng chỉ còn lại có một mình Cố Xuyên cả ngày không có việc gì.

Cố Xuyên là chịu không được cô đơn, đành phải thảm thương như vậy cũng đi theo đăng ký một acc, việc này do Thẩm Tích toàn quyền chịu trách nhiệm, hắn thì chỉ chịu trách nhiệm mỗi ngày online chạy theo một đám người, đánh quái thăng cấp ngược acc nhỏ thỉnh thoảng bị ngược.

Dần dần, phòng ngủ 215 cấp bậc bốn người đều đi lên, Hà Bình có một ngày đi ra ngoài liên nghị ngoài ý muốn ở trường tìm được đám anh em ở cùng server ma thú cặn bã, vì thế mọi người đi ra gặp mặt, sau đó nhất trí quyết định lập một công hội, về phần tên ấy à, công việc hao tổn tâm trí này dù sao ném cho Thẩm Tích là được rồi, thằng nhóc này trời sinh tế bào não tương đối nhiều.

Sau đó nữa, 【 Một Đóa Hoa Cúc Phiêu Bạt Giang Hồ 】công hội nhỏ cấp một đã ra đời.

Trong hai mươi người anh em, có một nửa tham gia chuyên ngành máy tính, vì thế kỹ thuật gì gì đó tự nhiên không hề phải nói, từ ban đầu thi đấu chiến trường lớn lớn nhỏ nhỏ đến về sau, mặc dù ngay từ đầu từng thua trận, nhưng bọn họ như trước đoàn kết tiếp tục chinh chiến đủ loại trận đấu, dần dần, bọn họ có danh tiếng của mình, bọn họ bắt đầu thắng được trận đấu gold cao, sau đó nữa bọn họ đã không muốn thắng trận đấu, vì thế đổi phá kỷ lục.

Vẻ vang như vậy tiếp tục duy trì tới năm 2013.

Người chơi công hội đều là quen biết nhau, có một chàng trai tên Trần Thần quan hệ tốt nhất với Cố Xuyên, tính tình Cố Xuyên nói thật dễ nghe chính là ngốc manh, nhưng không dễ nghe chính là “Ngu ngốc”, Thẩm Tích luôn luôn ghét bỏ anh mình, nhưng tính tình Trần Thần thuộc loại vô cùng thích chăm sóc người, rõ ràng bản thân còn nhỏ hơn Cố Xuyên một tuổi, nhưng trưởng thành hơn Cố Xuyên. Hơn nữa Trần Thần lại ở 216, càng thuận tiện hắn chăm sóc Cố Xuyên.

Cố Xuyên cái gì cũng không hiểu, vui tươi hớn hở tiếp nhận. Thẩm Tích rốt cục nhẹ nhàng thở ra, cậu đã sớm nhìn ông anh mỗi ngày chỉ biết kiếm chuyện cho cậu không vừa mắt rồi! Đương nhiên muốn cậu mặc kệ Cố Xuyên thì không được, vì thế sau khi phát hiện có người cam tâm tình nguyện tiếp quản công việc này Thẩm Tích lập tức thoát thân ra.

Những ngày nhàn nhã như vậy cũng không duy trì bao lâu, lúc nghỉ hè, Cố Xuyên đột nhiên xông tới nhà cậu, mang theo vẻ mặt hoảng sợ.

“Tình huống gì a!” Thẩm Tích chưa từng thấy Cố Xuyên sợ thành như vậy, cũng bị hù.

Cố Xuyên quyệt miệng kể cảnh ngộ của mình, hóa ra mấy ngày hôm trước Trần Thần kêu hắn đến X thị chơi vài ngày, Cố Xuyên nghĩ Thẩm Tích cũng ở đây liền tung tăng đến đây, vốn cùng Trần Thần chơi vui vẻ, kết quả đêm qua Trần Thần cư nhiên dẫn hắn đến G bar, cái này thật dọa hắn sợ, vì thế hắn hành lý cũng không lấy chạy thẳng đến chỗ Thẩm Tích.

Thẩm Tích một chút đã đoán được nguyên nhân, cậu sớm đã cảm thấy Trần Thần có tình ý với Cố Xuyên, xem ra là cuối cùng quyết định nói, nhưng Trần Thần có thể không ngờ Cố Xuyên lại là vạn năm thẳng nam! Cậu bèn nói giúp Trần Thần, nói với Cố Xuyên, Trần Thần chắc cũng không biết đó là G bar, bằng không, sao có thể dẫn hắn đến chứ! .

Cố Xuyên nào có thông minh như Thẩm Tích, ngẫm lại có thể có chuyện như vậy, liền quyết định quên đi.

Nhưng Trần Thần thì không chịu quên đi. Trần Thần với tư cách một tấm cơ quân trọng tâm tiêu chuẩn, biết rằng không chiếm được Cố Xuyên, hắn cũng không phải không biết trong công hội kỳ thật còn có người thích Cố Xuyên, nhưng nguyên tắc của hắn là bản thân không chiếm được người khác cũng đừng hòng, vì thế mấy tháng tiếp, hắn bắt đầu đại nghiệp thuyết phục của mình.

Rốt cục, cuối năm 2013, công hội lui chỉ còn lại bốn người.

Cố Xuyên đương nhiên cảm thấy rất kỳ quái, Thẩm Tích nói này thực bình thường a, những người đó rất nhiều đều ĐH năm 3 năm tư, cũng bắt đầu thực tập tìm việc làm thi nghiên còn người nào có thời gian chơi game a, Cố Xuyên nháy mắt nghĩ nghĩ, dù sao trò chơi chỉ có thể là giải trí, đời người mới là chuyện quan trọng a.

Rất nhiều rất nhiều chuyện, Thẩm Tích cũng không nói với Cố Xuyên, tỷ như những người đó vì sao muốn rời khỏi công hội, tỷ như Trần Thần rốt cuộc là người thế nào. Cậu cảm thấy, có lẽ không nói cho Cố Xuyên mới là tốt nhất, tính tình anh cậu đơn thuần ngu ngốc, nếu biết nguyên nhân vì hắn, có thể cả đời cũng sẽ sống trong tự trách.

Cậu nơm nớp lo sợ trông chừng Cố Xuyên, nhìn thấy hắn mỗi ngày nhàm chán ngược NPC, thẳng đến có một ngày, vẻ mặt của hắn đột nhiên có màu sắc.

Thẩm Tích len lén thò đầu qua xem, bên cạnh【 Không có ngực to 】còn có một người, 【 Phù Sinh Như Mộng 】.

Cậu lén lút tìm tòi tư liệu người này, sau đó thì vừa lòng thỏa ý tắt Computer, bắt đầu sự nghiệp kéo tơ hồng theo đuổi cả đời cậu.

Về phần có thành công hay không, ha ha, còn cần nói sao! .

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!