Thiếu Nữ Huyền Học

Chương 16: Dự Tiệc



Sáng sớm hôm sau, Cố Sanh mới từ trong phòng đi ra tới, liền thấy được Phó Cảnh cũng cùng lúc bước ra

Chẳng qua Phó Cảnh mặt vô cảm, sắc có chút kém, đi ra thậm chí không thấy được Cố Sanh,phải khi Cô đi đến trước mặt ta thì anh ta mới hoàn hồn lại

Phó Cảnh phục hồi tinh thần lại, cùng Cố Sanh chào hỏi, “Cố đại sư, thức sớm vậy?”

“ Ừm.” Cố Sanh lên tiếng, phát hiện quầng thâm dưới mắt anh ta đây nghiêm trọng, không nhịn xuống được liền hỏi một tiếng, “Anh đêm qua làm chuyện gì?”

“ Tôi? Tôi đương nhiên là ngủ rồi.” Phó Cảnh nghi hoặc nhìn phòng mình, “ Tôi vẫn luôn ở phòng, một giấc ngủ đến khi hừng đông, làm sao vậy?”

Cố Sanh lắc đầu, “ Anh nhìn xem bộ dáng của anh đi.”

Phó Cảnh nghe cô nói như vậy, tựa hồ chính mình thật sự có cái gì đó không thích hợp, đi trở về phòng nhìn vào gương,tới khi đi ra biểu tình phi thường xuất sắc.

Nếu không phải anh ta trải qua nhiều chuyện, thì gương mặt sao có thể bị như thế này. Trong gương người đàn ông sắc mặt trắng bệch, vành mắt đen nhánh, nhìn tựa như ở tiệm net ngâm mình mấy đêm bỏ ăn bỏ ngủ

“Cố đại sư, tôi là bị làm sao vậy?”

Anh ta rõ ràng nhớ đêm qua trước lúc ngủ, chính mình còn bình thường, ngủ cả đêm lên, hẳn là tinh thần càng thêm phấn chấn mới đúng tại sao lại thành ra thế này

Đương nhiên, quan trọng nhất chính là bản thân anh ta cũng không hay biết mình bị làm sao

Cố Sanh lại nhìn anh vài lần, đến gần, ngón tay chủ động chạm vào tay của anh ta, làm cho Phó cảnh bị doạ chết khiếp

Ngay sau đó, Phó Cảnh liền cảm giác được một luồng khí ấm áp từ cánh tay chảy vào, như chạy cả một vòng trong cơ thể, làm anh ta cả người sảng khoái, tinh thần lúc trước thiếu hụt tựa như đã được bổ sung lại đầy

“Cố đại sư, cô vừa làm cái gì? Tôi cảm thấy thật thoải mái.”

Phó Cảnh cảm giác được luồng khí lưu không thể thấy được bằng mắt, mới kinh ngạc đi hỏi Cố Sanh, lại nhìn đến Cố Sanh khuôn mặt nhỏ có chút tái nhợt, tay cô rời khỏi người anh ta, nháy mắt liền đỡ lên vách tường.

“Cố đại sư, cô làm sao vậy?” Phó Cảnh bị bộ dạng này của cô doạ cho hoảng sợ, có chút loạn muốn đi đỡ cô, Cố Sanh lại lắc đầu, “ Tôi không có việc gì, nghỉ ngơi một chút thì tốt rồi.”

Cô vừa mới nhìn hai mắt anh ta, liền biết Phó Cảnh là bị quỷ hút dương khí, mà người trong thân thể thiếu đi dương khí, liền sẽ biến thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ. Hơn nữa kia con quỷ tựa hồ còn sẽ mê hoặc tâm trí người khác, lúc nãy khi cô hỏi Phó Cảnh về việc tối hôm qua, Anh ta lại không một chút nào hay biết mình gặp qua quỷ,hơn tám phần là đã quỷ mê hoặc tâm trí nên không nhớ rõ

Cô cũng là đột nhiên nghĩ tới,

Khi học huyền học ở kiếp trước cũng có học biện pháp chữa, cứ dùng linh khí tu luyện của mình trức tiếp truyền vào trong người để bổ sung dương khí,người bị hút đi dương khí sẽ cảm thấy thoải mái hơn.

Chẳng qua cô đã quên, hiện tại chính mình ở thế giới này, hết thảy đều là vừa mới bắt đầu, trong thân thể không đủ linh khí, truyền cho Phó Cảnh một ít thì chính mình lại chịu không nổi

Cô nói cho Phó Cảnh, mình phải về phòng nghỉ ngơi, giữa trưa không cần đến quấy rầy. Sau đó, cũng không màng ánh mắt lo lắng của Phó Cảnh, liền về phòng của mình

Khoá trái cửa phòng cô bất đầu đả toạ khôi phục linh khí.

Lúc giữa trưa đến giờ ăn cơm trưa, cũng chưa thấy được cô ra tới. Phó Cảnh tuy rằng có chút lo lắng, nhưng cũng không dám quấy rầy.

Mãi cho đến buổi chiều 5 giờ, thịnh yến sắp bắt đầu rồi, Cố Sanh mới mở cửa phòng ra. Nàng ra tới thời điểm, sắc mặt đã cùng phía trước vô dị.

Phó Cảnh lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, mang theo Cố Sanh tới tiệm lễ phục. Cố Sanh nhớ rõ nguyên chủ đã từng bước vào nơi này,Bảng hiệu rất đẹp cũng biểu thi j cho việc đắt tiền và sang quý

Cố Sanh có chút do dự, Phó Cảnh lôi kéo cô đi vào bên trong, “Cố đại sư, nơi này quần áo không tồi, một trong những bạn gái cũ của tôi đều rất thích,mỗi lần đi thảm đỏ đều mang cô ta đến đây".

Bạn gái cũ Phó Cảnh là tiểu minh tinh tuyến hai, lúc đi trên thảm đỏ không có nhãn hàng nào nguyện ý tài trợ trang phục mà cô ta lại tiếc tiền nên mới tìm tới Phó Cảnh

Dù sao Phó Cảnh có tiền như vậy, đều mua hết cho cô ta không giống như những người khác đi mượn

Nơi này là chi nhánh, nhưng Phó Cảnh một cái thẻ màu đen,nhân viên liền thay đổi thái độ 180 vòng rồi đưa hai người họ đi lên lầu hai

Lầu hai có một nhà thiết kế mọi người gọi là Tony lão sư, tay hoa lan* đang trang điểm cho người khác khi đang gọi điện thoại, Phó Cảnh đi vào, chỉ chỉ Cố Sanh, “Tony lão sư,làm phiền tạo hình cho cô ấy.”

(Tay hoa lan*: hoặc là Hoa lan chỉ hay còn gọi là tạo dáng ngón tay thành hình hoa lan thường rất hay xuất hiện trong các bộ phim cổ trang của Hoa ngữ.)

Tony quay đầu nhìn lại, wow! Ra là người quen.

Anh ta đối với Phó Cảnh ấn tượng cao hơn so với người ở đầu điện thoại bên kia, biết được đây là người chịu tiêu tiền, vì thế lưu loát nói hàm hồ vài câu, liền tắt máy điện thoại bên kia, quay lại, trên mặt liền mang theo ý cười, tay hoa lan vẫy một cái, “Ai da phó thiếu, lại là bạn gái mới nha? Ngài cũng thật bỏ được cái thật.”

Phó Cảnh cười mỉa, “Ha ha.”

Trong lòng lại muốn đấm cho cái tên Tony này một cái,dám làm hư thanh danh của anh ta (ủa người ta nói đúng mà anh ơi)

Anh ta một bên nghĩ, một bên trộm nhìn Cố Sanh liếc mắt một cái, lại không biết từ ngày đầu tiên vào đoàn phim đã nghe cái sự tích phong lưu thành thói của anh ta

Đến nỗi mọi người đều đem cô nhận thành bạn gái Phó Cảnh, cô cũng không giải thích dù sao họ nghĩ gì cũng đâu có liên quan đến cô

Tony ở phương diện ăn nói quan sát rất tốt, biết Cố Sanh là khách tiếp theo,liền cẩn thận đánh giá cô một lần.

Khuôn mặt mặt là hơi giống trẻ con nhưng lại tinh xảo, cằm lại hơi nhọn một, khá giống một hạt dưa nhỏ, có vẻ đáng yêu, tuy rằng biểu tình trên mặt lạnh nhạt.Làn da lại thực trắng, tay chân thon thả thẳng tấp, hơi thon

gầy chút, chiều cao vừa vặn 160cm

Quả thâth lúc mới nhìn qua Cố Sanh, Tony đã lên ý ý tưởng là phải cho cô một cái tạo hình tạo hình, chỉ là sau quan sát lại, phát hiện ra biểu tình của cô quá mức lãnh đạm, trên cơ bản trên đều mặt vô biểu tình, tạo hình đáng yêu quả thật là không hợp chút nào

“Cố tiểu thư muốn tạo hình ra sao?”

Cố Sanh vốn dĩ đang xem quần áo, giờ phút này nghe được Tony hỏi, liền thuận tay chỉ chỉ bộ quần áo bên cạnh

Đó là một kiện áp sườn xám màu đỏ đen phối hợp váy sườn xám ngắn, trên đó có những đường may vô cùng tinh xảo, Cố Sanh liếc mắt một cái liền thấy nó.

Cầm quần áo đi vào phòng thử đồ, chờ khi cô ra tới, bên ngoài hai người vốn dĩ đang nói chuyện, bỗng nhiên đồng thời yên tĩnh lại, đôi mắt không chớp mắt nhìn về bên này.

Tony mười phần ngoài ý muốn, lúc đầu cho rằng loại đồ như vậy chỉ dành cho người thục nữ, anh ta cho rằng chỉ có nữ nhân thành thục mị hoặc mới có thể mặc cái loại quần áo này. Cho nên Cố Sanh nói thử xem, anh ta thật sự chỉ là tính toán cho cô thử xem.

Chỉ là không ngờ, kết quả lại kinh ngạc đến như vậy

Đen và đỏ vốn là sự kết hợp diễm lệ, mà Cố Sanh một mặt lạnh đạm, lại ẩn nhẫn toát ra một loại khí thế như thế này, mặc quần áo này lên lại khác hẳn hoàn toàn so với lúc ban đầu.

“Quá xinh đẹp, Cố tiểu thư, bộ quần áo này thật sư may ra là dành cho cô"

Tony nhịn không được vỗ tay, Cố Sanh đi đến trước gương, cũng thập phần vừa lòng, “ Tạm ổn.”

Tony suýt nữa phun ra một ngụm máu, xinh đẹp như vẫn mà còn "Tạm ổn"? Cái cô gái này yêu cầu phải cao bao nhiêu đây

Phó Cảnh không nói chuyện, biểu tình anh ta hơi giật mình, trước kia Cố Sanh ở trước mặt anh ta đều tùy tiện mặc đồ, anh ta nhưng thật ra không biết, cô trang điểm lên lại đẹp như vậy.

Chọn tốt quần áo, mặt khác liền tiện hơn nhiều, Cố Sanh ngồi ở trên ghế, nhìn Tony vì phối hợp sườn xám, mà búi tóc lên cho cô

Tóc được búi lên, lộ ra cần cổ thon mềm, khí phách bên trong thêm chút nhu mềm, quả thật kích thích thị giác.

Tony làm xong hết thẩy, huýt sáo một cái

Bởi vì Cố Sanh không thường xuyên mang giầy cao gót nên chỉ lựa đôi giầy cao năm phân, ở trong yến hội tuyệt đối binhg thường.

Lúc nãy Tony muốn trang điểm cho cô, đã bị Cố Sanh từ chối, coi thật sự không thích mặt đầy đồ trang điểm rồi đi khắp nơi. Huống hồ, làn da cô cũng rất tốt không trang điểm chắc cũng không tính là thất lễ đâu

Hết thảy làm xong thỏa đáng, đã là buổi tối 7 giờ, lại thêm một giờ đi xe, hai người Cố Sanh mới đặt chân đến khách sạn

Mà thịnh yến tối nay, liền sẽ làm ở chỗ này

Phó Cảnh kéo Cố Sanh, như mọi người mang theo bạn gái, đưa ra thư mời rồi đi vào.

Cả khách sạn hôm nay đều được bao, bữa tiệc này chỉ toàn là người nổi tiếng có tiền, còn có một ít kỳ nhân dị sĩ*, đa phần là người có danh tiếng địa vị.

( Kỳ Nhân Dị Sĩ*: là người không học ở các danh môn chính phái. Họ là những người tự luyện, thường là cách xa nhân thế, tự tu luyện trên núi cao, rừng thẳm, hang sâu,..)

Phó gia cũng coi như là đại gia, nhưng ở nơi này lại khác xa,nên không ai tiến lên nịnh bợ

Phó Cảnh nhàn rỗi, Cố Sanh tự nhiên cũng nhàn rỗi. Cô từ một bên tay vươn đến trên bàn cầm lấy một ly rượu có chân dài, một bên nghe Phó Cảnh giới thiệu những người đó, một bên nhợt nhạt nhấp một ngụm rượu.

Ánh mắt xuyên không gian, bỗng nhiên nhìn đến một bóng dáng quen thuộc, động tác uống rượu chậm lại một nhịp, nhẹ nhàng buông ly rượu trong tay ra, nhấc chân liền theo đi lên.

Phó Cảnh có công phu, trong nhấy mắt cô đã không thấy tăm hơi

Đi theo người đó một đường, cuối cùng tới một chỗ ngoặc lầu hai bóng dáng phía trước bỗng nhiên ngừng lại, Cố Sanh cũng ngừng lại theo.

Người nọ chậm rãi xoay người, Cố Sanh nghe anh nói: “Còn không ra đây? Tính theo tới khi nào?”

Cố Sanh hơi hơi nhíu mày, vừa mới chuẩn bị nhấc chân bước ra, liền thấy chỗ ngoặc khác phía trước có một người bước ra.

“Tề đại thiếu gia nghĩ kỹ rồi? Chúng ta thì lại rất nhàn rỗi không quan hệ đến nhau nhưng chỉ sợ em gái anh thì lại khác,e rằng là chịu không nổi"

Nam nhân tựa hồ thực sự do dự, thật lâu sau lúc tiếng nkis trầm thấp mới vang lên, “Các người thật có thể cứu em tôi?”

“Đương nhiên.” Nam nhân mở miệng khẳng định, “Chỉ cần anh đem tượng Quan Âm giao cho tôi, tôi hiện tại là có thể đem linh thực cho anh.”

Hắn ta vừa nói, một bên lấy ra một cái hộp gỗ nho nhỏ, mở ra, bên trong một trận linh khí nồng đậm phát ra, Cố Sanh lập tức đã nghĩ tới.

Chỉ là, người này tưởng định đổi thứ đó với tượng Quan Âm nhưng không may tượng đó là của cô

Như vậy nghĩ, Cố Sanh vừa mới nâng chân đi tới, đối diện hai người nháy mắt ý thức được có người đã đến, nhìn lại đây, “Ai?”

Cố Sanh mặt mỉm cười đã đi tới, mặt Tề Thịnh trong chớp mắt cứng lại

Một người khác thấy là một cô gái, trong lòng thoáng nhẹ nhàng thở ra, liền nghe được Cố Sanh một ngụm nhàn nhạt nói, chỉ vào cái hộp trên tay hắn: “Cái này có độc.”

- ----------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ

Cảm ơn vì số flower và số sao của mọi người OuO