Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 26



Giang Dương hít sâu một hơi: “Chuyện này, đây cũng không phải là việc nhỏ, ngài đang hoài nghi Trắc Phi họ ‘Độc tình với Vương gia? Nhưng Trác Phi tại sao phải làm như thế, vương gia đổi nàng luôn luôn yêu thích, không cần phụ trợ ” “Nếu như nàng muốn không phải yêu thích, mà là khống chế thì sao?” Triệu Khương Lan liên tưởng đến Ngũ vương gia, bằng nhiên trùng xuống.

Người Thẩm Hi Nguyệt yêu là Mộ Dung Bắc Uyên sao? Yếu sao lại không hiến thân cho hắn, còn nhiều lần cùng Mộ Dung Triệt cấu kết, tâm tư của nữ nhân này quả thực không thấu được. “Giang Dương, chuyện này không nên nói với ai, ta có một ý tưởng, có thể nghiệm chứng suy đoán

Sáng sớm hôm sau Khê Lạc phát hiện không thấy Tuyết Nhi. nàng đương nhiên biết rõ con mèo không chỉ là sủng vật, mà còn có công dụng quan trọng hơn.

Tuyết Nhi thân phận quan trọng, vẫn luôn ở trong phòng, tỳ nữ có thể thấy

Chỉ qua một đem, nha hoàn ngủ dậy đã không thấy nó đâu. “Tiếp tục tìm, tìm không thấy cũng đừng trở về!” Thẩm Hi Nguyệt tức giận muốn chết, gần đây mọi chuyện đều không ổn, ngay cả con mèo cũng gây phiền toái.

Triệu Khương Lan không dám đem mèo nuôi ở Tích Chiếu Các.

Mộ Dung Bắc Uyên sẽ hoài nghi nàng, sẽ tìm kiếm mọi nơi, thứ hai nàng từ Giang Dương moi ra một chuyện, nguyên lai Mộ Dung Bắc Uyên sắp xếp ám vệ bên cạnh mình. “A, hắn thật quá buồn cười, lãng phí sức lực ở trên người ta, còn không bằng đi thăm dò Trắc Phi của hắn một chút.”

Giang Dương đành phải nói: “Cho nên Vương phi làm việc nhất định phải cẩn thận, nếu bị vương gia bắt được cái sẽ bị ” Bởi vậy, Tuyết Nhi không thể ở chỗ nàng, đành phải gửi cho

Giang Dương. “Bình thường ngươi không ở lại Vương phủ, sẽ không có người hoài nghi người, không bằng người đem Tuyết Nhi về nhà nuôi mấy ngày?”

Như thế cái khoai lang bỏng tay này Giang Dương đương nhiên không chịu nhận, thế nhưng Triệu Khương Lan nói là vì tốt cho Mộ Dung Bắc Uyên, hắn cũng không hi vọng Mộ Dung Bắc Uyên thật sự trúng cổ, nên miễn cưỡng đáp ứng.

Thừa dịp ban đêm, Triệu Khương Lan dùng linh lực gọi Tuyết Nhi, để nó vụng trộm chuồn đi, Giang Dương ở bên ngoài phủ tiếp ứng.

Vậy nên, người của Thẩm Hi Nguyệt tìm cả ngày đều không thấy

Nàng khóc lóc một trận với Mộ Dung Bắc Uyên, Mộ Dung Bắc Uyên nhanh chóng tới Tịnh Chiếu các.

Triệu Khương Lan lạnh lùng mang một đám hạ nhân, lật tung viện tử của nàng lên, thậm chí khuê phòng cũng lục tung mọi thứ, người dẫn đầu chấp tay nói với Mộ Dung Bắc Uyên: “Vương gia, không thấy gì.”

Nàng cười nhạo. “Vương gia đang làm gì đây? Chẳng lẽ tỏng phủ có trộm, lại chạy đến chỗ ta nghi ngờ ta trộm đồ?”

Từ ngày hôm đó, nàng cũng không xưng thân thiếp nữa.

Mộ Dung Bắc Uyên bằng dungw có cảm giác bực mình, rõ ràng chỉ là một cái xưng hô cũng làm hàn bất mãn, hắn không khống chế được tức giận. “Tuyết Nhi có chạy tới chỗ người không?” “Tuyết Nhi nữa sao, Thẩm trắc phi có chuyện gì vậy, trước đó dụng túng người dưới hại mèo, lúc này lại mất mèo, ngoài miệng cưng chiều, ngược lại một chút cũng không có thành ý “Im miệng!” Mộ Dung Bắc Uyên hàn khi tỏa ra: “Có phải người trả thù Hi Nguyệt nên đem giấy Tuyết Nhi đi, nếu không tại sao bổn vương lật tung cả phủ cũng không tìm thấy nó, Tuyết Nhi luôn luôn nhu thuận còn có linh tính, sao lại tự nhiên vô cớ mất ” “Chuyện tốt không nghĩ tới ta, chuyện xấu toàn tính trên đầu ta, đây là suy luận gì thế

Triệu Khương Lan dứt lời nhìn lướt qua phân phó: “Đem tất cả để lại chỗ cũ cho ta, nếu sai cái gì, một người cũng đừng hàng đi Mộ dun tễ đưa tay năm cầm nàng, buộc Triệu Khương Lan ngắng đầu nhìn mình. “Người tốt nhất đừng để bản vương phát hiện người giở trò quỷ Tay của nàng cầm lấy tay hãn vung ra, Mộ Dung Bắc Uyên sửng sốt, cảm thấy bàn tay này rất mềm mại.

Còn chưa kịp phản ứng, hằn nghe được nàng khiêu khích nói: “Không phải vì mèo giết ta sao, thật có ý tứ, ta chờ ”

Hàn lập tức hất tay nàng ra, trong đầu lại nhớ rồi nụ cười, lãnh diễm kiêu căng, chói mắt của nàng!

Liên tiếp bảy ngày, một cái bóng của Tuyết Nhi cũng không thay Ba ngày trước, Mộ Dung Bắc Uyên chỉ cảm thấy phiền muộn, nhưng càng về sau càng thiếu kiên nhẫn.

Thẩm Hi Nguyệt cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, Mộ Dung Bắc Uyên vừa trấn an, vừa đốc thúc cho người đi tìm, nhiều lần không chịu được nổi giận, vì chút chuyện nhỏ mà trách phạt thị vệ, dọa cả phủ căng tháng.

Giang Dương bộ dạng lo lắng, cố ý tìm Triệu Khương Lan: “Vương gia không ổn. Trước kia, cả người bị mất hắn cũng chưa nổi nóng thế, chỉ là một con mèo, lại cưng chiều như thế, cũng không nên có bộ dáng như thế này. “Không sai. Hiện tại ta có thể xác định, trên người Tuyết Nhi có cổ dẫn, trong người hắn chính là độc tình. “Trác phi dám làm ra loại chuyện này? Uống cho ta nghĩ rằng nàng là người không đến nỗi.” Giang Dương tức giận, muôn tố giác nàng ta trước Mộ Dung Bắc Uyên Chẳng qua Triệu Khương Lan ngăn hắn lại: “Vô dung, phải giải hết độc tình, Mộ Dung Bắc Uyên mới không ỷ lại, dù hắn biết nàng ta có vấn đề, cũng sẽ không tổn thương nàng ta. Hơn hết, hạn không tin chúng ta.

Chẳng lẽ tùy ý để vương gia bị chi phối cảm xúc?”

Triệu Khương Lan nhíu mày, Mộ Dung Bắc Uyên sống chết nàng không quan tâm, nhưng nếu không giải quyết vấn đề này, sẽ bất lợi với nàng.

Thẩm Hi Nguyệt sẽ lợi dụng chuyện bị ràng buộc này để nhiều lần gây phiền phức cho nàng, mà dù là bao nhiêu lần, Mộ Dung

Bắc Uyên chắc chắn sẽ giúp đỡ nữ nhân kia. không thể không nói chiêu này vô cùng cao mình, tuổi thọ của mèo có hạn, Tuyết Nhi còn một ngày hắn có thể bình an vô sự, nếu Tuyết Nhi qua

Nếu là nghiện dược vật kia lâu dài, thật sự là muốn giết người mà. không chừng Mộ Dung Bắc Uyên bị ảnh hưởng lâu dài sẽ nổi điên.

Triệu Khương Lan phân phó Giang Dương: “Ngươi đem Tuyết Nhi về đi, hiện tại chưa có cách nào, đừng cho ai biết là được. Giang Dương vừa định trở về, bỗng nhiên cửa phòng mở ra,

Triệu Khương Lan lập tức ngôi thắng.

Cánh cửa không phải bị đá văng mà bị nội lực chấn mở, là Mộ

Dung Bắc Uyên?