Thần Đạo Đan Tôn

Chương 34: Hắc tháp tái hiện



Đời trước, Lăng Hàn trải qua tầng tầng nguy cơ, tiến vào Hắc Quang Địa Cốc, phát hiện một toà hắc tháp thần bí, phía trên có văn tự màu vàng, ở dưới điêu khắc Bất Diệt Thiên Kinh.

Đây là cơ duyên to lớn nhất của Lăng Hàn đời trước, nhưng cũng là nguy cơ to lớn nhất, hắc tháp rung lên, cơ thể hắn liền bị chấn thành tro bụi, chỉ còn linh hồn không biết vì sao bảo tồn lại, xuyên qua vạn năm.

Bây giờ nhìn thấy toà hắc tháp kia, dù lấy tâm trí Thiên Nhân Cảnh của hắn, cũng không nhịn được sợ hãi.

Kiếp trước, toà hắc tháp kia chỉ run một cái, liền chấn hắn thành tro, đời này xuất hiện ở trong thân thể, hắn không sợ mới lạ?

Có điều, Lăng Hàn rất nhanh liền bình tĩnh lại.

Nếu như hắc tháp muốn giết hắn lần thứ hai, sớm đã có thể. Mặc dù hắn vừa mới phát hiện hắc tháp tồn tại trong đan điền, nhưng trên thực tế đồ chơi này sớm nên ở đó.

Mà hắn cẩn thận ngẫm lại, cũng mở ra một ít mê hoặc.

Tỷ như, tại sao linh hồn của hắn có thể tồn tại vạn năm?

Khẳng định có quan hệ với hắc tháp!

Tại sao hắn có thể đột nhiên sống lại, khẳng định cũng có quan hệ với hắc tháp, chỉ là lấy phương thức hắn hoàn toàn không biết để hắn chuyển thế sống lại, thuận tiện chính nó cũng chạy theo.

- Lão huynh a, ta đến cùng là nên cảm tạ ngươi, hay hận ngươi đây?

Lăng Hàn lẩm bẩm.

Đời trước hắn vì hắc tháp mà chết sớm, nhưng hắn tự vấn lòng, cho dù hắc tháp không đánh chết hắn, vẻn vẹn chỉ ngàn năm, hắn học được Bất Diệt Thiên Kinh sao?

Hoàn toàn không thể.

Bởi vì hắn không ăn không ngủ, dùng hết thời gian nghiên cứu Bất Diệt Thiên Kinh, cũng cần hơn vạn năm, đổi thành tình huống bình thường, hắn làm sao có thể làm được?

Hiện tại hắn thậm chí có loại cảm giác, hắc tháp đánh chết hắn, kỳ thực là đang giúp hắn, để hắn có thể ở trạng thái linh hồn lĩnh ngộ Bất Diệt Thiên Kinh, vì lẽ đó sau khi hắn nắm giữ tầng thứ nhất thiên kinh, hắn liền sống lại.

Bằng không, trên đời nào có sự tình trùng hợp như thế?

Hắc tháp vẫn như cũ, tổng cộng có tầng chín, ngoại trừ tầng dưới chót có một cánh cửa, tầng khác đều đóng kín, không có một cánh cửa sổ, cũng không có cửa khác. Mà cho dù lấy nhãn lực của Lăng Hàn, cũng nhìn không ra nó làm bằng vật liệu gì, chỉ có thể cảm giác được một luồng khí tức lạnh lẽo, thương tang, cổ xưa.

Hơn nữa, xưa nay Lăng Hàn cũng chưa từng nghe nói, trong đan điền ngoại trừ nguyên lực, còn có thể thu nhận vật khác.

Đây tuyệt đối không phải vật phàm!

Có chín mươi chín phần trăm khả năng là từ Thần giới đến, cho nên mới có Bất Diệt Thiên Kinh điêu khắc ở trên, cần vạn năm mới có thể lĩnh ngộ, tự nhiên không thể ở Phàm giới.

Lăng Hàn muốn dùng ý thức tiến vào trong hắc tháp, lại phát hiện căn bản không có cách nào, ý thức vô hình vô thái, có thể nói không lọt chỗ nào, nhưng hắc tháp kia lại như không có chút khe hở.

Hắn muốn mạnh mẽ phá cửa vào, ý thức xung kích qua, lập tức bị chấn lui trở lại.

Móa, thật bá đạo.

Kiếp trước tùy ý rung lên xoá bỏ hắn, hiện tại lại bá đạo chiếm cứ đan điền của hắn, mà hắn không chỉ không có biện pháp, ngay cả hắc tháp rốt cuộc là vật gì cũng không biết.

Hắn không cam tâm, lại phát động ý thức va chạm tới, làm sao cũng phải làm rõ ràng.

Nhưng hết lần này tới lần khác, một lần lại một lần, tựa hồ hắc tháp bị hắn làm cho thiếu kiên nhẫn, khẽ run lên, có phản ứng, truyền tống ra một đạo ý thức.

Ngôn ngữ này vượt qua bản thân, để Lăng Hàn trực tiếp hiểu, đại loại là nói hiện tại ngươi quá yếu, căn bản không đủ để vào trong hắc tháp, chí ít cũng phải đến Dũng Tuyền Cảnh. Có điều làm tân chủ nhân của hắc tháp, chỉ cần Lăng Hàn tăng lên một cảnh giới lớn, liền có thể được hắc tháp gia trì một lần, trực tiếp tăng lên sức mạnh của một cảnh giới lớn.

Tỷ như hiện tại Lăng Hàn là Tụ Nguyên tầng một sơ kỳ, như vậy ở dưới hắc tháp gia trì, sẽ phát huy ra sức mạnh của Dũng Tuyền tầng một, nhưng chỉ có một cơ hội, hơn nữa không dùng cũng lãng phí, không cách nào tích lũy.

Chủ nhân? Hắn lại thành chủ nhân của hắc đáp!

Chỉ là tòa tháp này giống như đại gia a, nếu hắn là chủ nhân, tại sao căn bản dùng không được? Hơn nữa ở mỗi cảnh giới chỉ được một cơ hội gia trì. Xem ra, chờ hắn đột phá Dũng Tuyền Cảnh mới có thể biết càng nhiều.

Có điều, này sẽ như lá bài tẩy a, trong nháy mắt tăng lên một cảnh giới lớn, đủ khiến hắn tuyệt địa trở mình!

Chính là mỗi cảnh giới chỉ sử dụng một lần, quá hẹp hòi!

Lăng Hàn không khỏi thở dài, mở hai mắt ra, một bộ rất u buồn.

Điều này làm cho Lưu Vũ Đồng suýt chút nữa muốn khóc, ngươi nói ngươi một ngày liền đột phá Tụ Nguyên Cảnh, nhưng dáng vẻ còn rất thất vọng, để cho người khác làm sao chịu nổi?

- Đi, về nhà a!

Lăng Hàn vỗ tay nói.

Nghĩ đến phụ thân, hiện tại rời nhà sắp một tháng, để hắn có chút nhớ nhà.

Hai người dẹp đường hồi phủ, ở trên đường, Lăng Hàn không ngừng suy diễn tầng thứ hai của Ngũ Hành Thiên Cực Công, lấy ngộ tính của hắn, tự nhiên không khó lý giải.

Ngũ Hành Thiên Cực Công tổng cộng có chín tầng, đối ứng từ Luyện Thể Cảnh đến Thiên Nhân Cảnh, mỗi đột phá một cảnh giới phải đổi tu công pháp đối ứng.

Tụ Nguyên Cảnh quả nhiên khác nhau.

Nguyên lực từ trong đan điền bắn ra, chí ít là nhiều gấp mười Luyện Thể tầng chín, trường lực kéo dài, thật giống như không có cuối cùng.

Thời điểm đi bọn họ dùng hơn nửa ngày, nhưng đường về chỉ dùng một canh giờ.

Rất nhanh, Thương Vân Trấn liền xuất hiện ở trước mặt hai người.

- Xin chào Hàn thiếu gia!

- Bái kiến Hàn thiếu gia!

Sau khi tiến vào Lăng gia, nô tỳ hộ vệ đều hướng về hắn cung kính hành lễ, hiện tại mọi người đều biết sự tình Lăng Hàn đánh bại anh em nhà họ Trình, tự nhiên không dám tiếp tục bất kính.

Lăng Hàn hỏi người hầu, biết phụ thân đang ở trong thư phòng, liền vội chạy tới.

Lăng Đông Hành đã nói, chỉ cần hắn đột phá đến Tụ Nguyên Cảnh, thì sẽ đem chuyện của mẫu thân nói cho hắn biết.

Hắn tiến vào tiểu viện, đi tới cửa thư phòng, cửa phòng khép hờ, hắn nhẹ nhàng ho khan một cái, đi vào nói:

- Phụ thân, con đã trở về.

- Ha ha, ngươi trở về thật đúng lúc, buổi tối Trình gia mở yến, ngươi cũng ở trên thiệp mời.

Lăng Đông Hành lập tức phát sinh tiếng cười sang sảng, ngẩng đầu nhìn Lăng Hàn, đưa tới một tấm thiệp mời.

Lăng Hàn tiếp nhận, nhìn lướt qua, cười nói:

- Trình gia không chịu được nữa sao?

Lăng Đông Hành sớm đã bắt đầu phản kích.

Sau khi Chu Đại Quân chặt đứt cung cấp đan dược với Trình gia, Trình gia phảng phất như người bình thường mất chân, gặp nhiều gian khó. Mà Lăng gia cũng phản kích sản nghiệp khác của Trình gia, giá cao thu mua nguyên liệu vốn nên bán cho Trình gia, lại lấy giá thấp bán ra hàng hóa mà Trình gia bán.

Cứ như vậy, kinh tế của Trình gia liền bại liệt, như Lăng gia chút thời gian trước.

Trải qua hai mươi mấy ngày, Trình gia đã lâm vào trong khốn cảnh rất lớn.

Hiện tại Trình gia phát thiệp mời, tám phần mười là phát tín hiệu xin tha.

- Lát nữa ngươi theo ta đi dự tiệc, có điều phải cẩn thận một chút, không nên chạy loạn ở trên yến hội, ta lo lắng Trình gia sẽ bí quá hóa liều, bày xuống sát cục.

Lăng Đông Hành nói, hắn đương nhiên sẽ không một mình mạo hiểm, tinh nhuệ của gia tộc cũng sẽ đồng thời xuất động, để ngừa Trình gia động võ.

Lăng Đông Hành nhìn Lăng Hàn, lông mày hơi nhíu, cảm thấy có chuyện gì tựa hồ không đúng, nhưng đến tột cùng là cái gì, hắn lại không nghĩ ra được.

Đùng!

Qua một lát, hắn đột nhiên vỗ bàn, đứng bật lên, đầy kích động nói:

- Hàn Nhi, ngươi… ngươi đột phá Tụ Nguyên Cảnh!

Hắn rốt cục phát hiện lạ ở chỗ nào rồi.

Lăng Hàn gật gù, cười nói:

- Đột phá.

- Được! Được! Được!

Lăng Đông Hành kích động, nắm chặt hai tay, bởi vì dùng sức quá mạnh, xương ngón tay rung động đùng đùng, mạch máu lồi ra.

- Phụ thân, con muốn biết sự tình của mẫu thân!

Lăng Hàn trầm giọng nói.

Lăng Đông Hành do dự một chút, mới gật đầu nói:

- Hiện tại ngươi quả thật có tư cách biết rồi, ta vốn tưởng rằng, sự tình liên quan tới mẹ ngươi, ta sẽ giấu ở trong lòng cả đời, giấu quá lâu, trong lòng của ta thật rất khổ!

Lăng Hàn chậm rãi gật đầu, nhiều năm như vậy, Lăng Đông Hành đều là một người chịu đựng thống khổ mất đi ái thê, không người nào có thể an ủi, không người nào có thể chia sẻ, tự nhiên đau khổ.

Hắn thề, bất kể là ai chia rẽ cha mẹ hắn, hắn cũng khiến đối phương trả giá thật lớn!