Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 28: Lần đầu vào vân thành



Dùng tinh khí trong cơ thể ngưng kết thành đan, đạt được thánh đan, là một quá trình thoát thai hoán cốt. Kết đan thành công liền thoát khỏi phàm tục ngũ cảnh luân hồi, không cần dựa vào thức ăn duy trì sinh mệnh chỉ cần hấp thụ thiên địa linh khí thì có thể tồn tại, từ nay về sau chân chính cùng người phàm khác biệt.

Ngọc Mật thoát thai hoán cốt, kết đan thành công, bước vào Kim Đan kỳ, vô luận thần hồn khí lực hay thực lực đều so với Trúc Cơ Kỳ trước đây khác nhau một trời một vực. Nàng ở Trúc Cơ hậu kỳ khống chế phi kiếm từ Vân Thành bay đi Huyền Thiên Môn tròn một canh giờ, hôm nay mang theo Bao Cốc từ Huyền Thiên Môn bay đến Vân Thành bất quá dùng một nén hương mà thôi.

Ngọc Mật mang theo Bao Cốc bay hướng Vân Thành, bay được một khoảng cách, tỉ mỉ kiểm tra xung quanh xác định không có người khác, lúc này mới đáp xuống mặt đất, đồng thời lấy ra một ít linh thạch bày một pháp trận ẩn thân đơn giản. Nàng lấy hồ lô chứa cực phẩm Hầu Nhi Tửu ra, đổ rượu bên trong hồ lô vào ống trúc.

Ngọc Mật tuy rằng không cảm thấy được sự tồn tại của Đa Bảo Linh Hầu nhưng nàng biết Đa Bảo Linh Hầu nhất định sẽ theo sau Bao Cốc. Theo tập tính của hầu tử xấu xa kia nếu là đi vào Vân Thành nhất định sẽ ăn vụng linh dược linh quả, sợ nó gặp phải đại họa. Vân Thành không hoang vắng như Huyền Thiên Môn, trong thành tu tiên môn phái tập hợp, cao thủ như mây, đứng trên tường thành tùy tiện ném tảng đá lên đầu một người, nói không chừng đều có thể ném trúng một người tu tiên cảnh giới Nguyên Anh, hầu tử xấu xa nếu như gây sự hiển lộ tung tích, toàn bộ tu tiên giới đều sẽ lao vào bắt nó. Nàng nói với Bao Cốc:

"Bao Cốc, hầu tử xấu xa ở ngay gần đây."

Bao Cốc nhìn quanh bốn phía, không thấy tung tích tiểu hầu tử, nàng lớn tiếng gọi:

"Tiểu hầu tử, ngươi có ở đây không? Mau ra đây!"

Ngọc Mật nâng ngón tay chỉ phía sau Bao Cốc, nói:

"Chỗ kia -"

Bao Cốc xoay người theo ngón tay Ngọc Mật nhìn lại, chỉ thấy trong một gốc cây đầy rêu xanh xuất hiện một khuôn mặt khỉ bằng quả trứng, hầu tử kia đang đảo đôi mắt to nhìn nàng.

Ngọc Mật vỗ vỗ, rượu, nói:

"Chúng ta muốn vào thành dùng hầu linh tửu đổi linh dược, ngươi có muốn đi theo hay không?"

Đa Bảo Linh Hầu từ trong cổ thụ chui ra nhảy lên vai Bao Cốc, thân hình nó lập tức thu nhỏ lại, hầu tử lớn bằng bàn tay trong nháy mắt thu nhỏ còn hai ngón tay, lông tơ kim sắc cũng biến thành hắc sắc, thoáng chốc biến thành loại hắc hầu mấy văn nhân thích nuôi.

Bao Cốc kinh hô một tiếng: "Nha!" Kinh ngạc nhìn Đa Bảo Linh Hầu, nàng nói:

"Ngươi cư nhiên còn có thể biến hóa hình dạng! Tiểu hầu tử, ngươi sẽ không tu luyện đến Hóa Hình kỳ đó chứ?"

Ngọc Mật quét mắt nhìn Bao Cốc:

"Linh thú cùng yêu thú bất đồng. Thần thông của yêu thú là thông qua tu luyện mà có, thần thông của linh thú là sinh ra đã có. Trước đây nó đã từng sống cùng tổ sư gia, rất hiểu tính người, kinh nghiệm trong tu tiên giới cùng bản lĩnh so với ngươi mạnh hơn nhiều." Nàng lấy ra một bộ váy đưa cho Bao Cốc, căn dặn:

"Thay y phục môn phái ra." Nàng lấy ra một bộ trường bào cổ cao rộng, thi pháp biến đổi dụng mạo.

Bao Cốc xoay người đi, đem y phục môn phái cởi ra, thay váy dài mà Ngọc Mật cho nàng. Váy dài cao cổ bạch sắc, thiêu hoa mai, lục sắc phối với hoa mai hồng sắc thiêu trên tơ lụa có vẻ thanh tân tao nhã, váy dài phiêu nhiên tự tại.

Ngọc Mật đem Bao Cốc trên dưới quan sát một phen, lại lấy ra một đôi hài trắng cùng vài món ngọc sức cho Bao Cốc đeo lên.

Đều nói người đẹp vì lụa ngựa dựa vào yên, Bao Cốc mặc vào một thân y phục nhất thời từ người nghèo kiết hủ lậu biến thành tiểu quý tộc.

Bao Cốc cúi đầu quan sát bản thân, lại sờ sờ ngọc sức ở trên đầu, nói:

"Sư tỷ, ta mặc như vậy có thể bị cướp hay không?" Nàng tuy không biết xem hàng nhưng cũng có thể nhìn ra được thứ bản thân mặc cũng không phàm vật.

Ngọc Mật nói: "Sẽ không." Nàng nhìn thấy ánh mắt Bao Cốc lộ ra nghi hoặc, giải thích:

"Váy trên người ngươi là do thiên niên linh tàm ti dệt thành, tuy rằng quý, nhưng lại không có công dụng, cũng chỉ có thể tránh nước lửa cùng pháp thuật công kích dưới Kim Đan kỳ, những người y phục này đều là người không thiếu linh thạch mặc để làm đẹp. Hài dưới chân ngươi là tiểu pháp khí được luyện chế, trên hài có thiêu bí quyết ngự phong, có thể giúp ngươi chạy nhanh một chút. Ngọc sai (trâm cài) trên đầu ngươi, đai lưng khảm ngọc, cùng vòng ngọc trên cổ tay đều là pháp khí phòng ngự của Kim Đan kỳ."

Bao Cốc nói:

"Ta là một tiểu tu sĩ Luyện Khí Kỳ mặc một thân y phục của cao thủ Kim Đan kỳ, không phải khiến người đến cướp sao?"

Ngọc Mật cười một tiếng, nói:

"Ngươi một tiểu tu sĩ tầng thứ ba Luyện Khí Kỳ mặc một thân Kim Đan kỳ bảo bối, chứng tỏ điều gì? Cho dù là chân truyền đệ tử trong tu tiên đại môn phái cũng sẽ không có đãi ngộ này, có thể dùng tu vi Luyện Khí Kỳ mặc y phục này, thông thường đều là huyết mạch trong tu tiên đại gia tộc hoặc là hòn ngọc quý trên tay một nhân vật lớn trong một thế lực nào đó. Chỉ có những người này mới có thể đem bảo bối Kim Đan kỳ mặc trên người xem như trò đùa."

Bao Cốc trong lòng khẽ động, ý thức được đây là Ngọc Mật cho nàng mặt mũi, dùng y phục nâng cao thân phận để tiện làm việc.

Ngọc Mật nói:

"Bảo bối Kim Đan kỳ tuy rằng giá trị xa xỉ nhưng vẫn không đến mức chọc tới người đỏ mắt hắc tâm. Không ai sẽ vì vài món đồ Kim Đan kỳ đi trêu chọc đệ tử bảo bối không biết thuộc thế lực nào, cũng không phải pháp khí linh bảo Nguyên Anh kỳ gì. Thân y phục này sẽ khiến ngươi có vẻ sang quý nhưng không đến mức rước họa cho ngươi."

Bao Cốc bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi:

"Sư tỷ, ngươi mới tiến nhập Kim Đan kỳ, thế nào sẽ có nhiều bảo bối Kim Đan kỳ như vậy?" Nàng từ lời nói trước đây của sư tỷ nghe ra sư tỷ nàng nhất định làm không ít chuyện cướp bóc, trên người nàng mặc sẽ không là của cải trộm cướp đi?

Ngọc Mật nheo mắt, hỏi:

"Ngươi không biết tiểu sư thúc là thiên tài luyện khí rất nổi danh của bản môn sao?" Nàng ném ba ống trúc chứa Hầu Nhi Tửu cho Bao Cốc, lại đưa cho Bao Cốc một túi linh thạch có một trăm viện hạ phẩm linh thạch cùng mười viên trung phẩm linh thạch.

"Hầu Nhi Tửu chỉ có hầu tử mới hiểu phải luyện chế thế nào, Hầu Nhi Tửu loại thường cũng không dễ tìm, trên bình diện giá cả trong Vân Thành có thể bán được năm trăm viên hạ phẩm linh thạch. Hầu Nhi Tửu Đa Bảo Linh Hầu ủ là loại cực phẩm trong cực phẩm, chỉ gặp không thể cầu, có thể xuất ra loại cực phẩm Hầu Nhi Tửu này, sẽ bán được giá cao, chính là gặp đại cơ duyên. Nếu là người đến trước, người khác sẽ không để hắn có được, nếu là người đến sau, tất sẽ dẫn đến mơ ước, đưa tới mối họa. Đa Bảo Linh Hầu trong môn phái náo loạn gây phong ba, Vân Thành lại có đồng môn phái chúng ta thường lui tới, nếu ta mang rượu này bán ra, rất có khả năng sẽ dẫn đến đại phiền toái."

Bao Cốc đáp:

"Biết rồi, là muốn ta đi bán rượu này, đúng không? Sư tỷ, ngươi nói cho ta biết bán ở nơi nào, giá quy định là bao nhiêu?"

Ngọc Mật nói:

"Đi nơi nào bán, chính ngươi nghĩ! Ngươi ở đây có ba ống Hầu Nhi Tửu, giá quy định là ba nghìn khối cực phẩm linh thạch. Đi vào không xa chính là Vân Thành, chính ngươi đi đến đi." Nói xong, liền thu linh thạch bày trận lại, rút đi pháp trận, đạp phi kiếm đi rồi.

Bao Cốc thu Hầu Nhi Tửu, hướng phía Vân Thành chạy đi. Đôi hài dưới chân khiến nàng cảm giác bản thân nhẹ như yến, tốc độ đi nhanh gấp đôi, nhẹ nhàng nhún một cái liền có thể nhảy lên rất xa, rơi xuống đất không để lại dấu vết, còn có thể đạp trên ngọn cỏ hành tẩu. Nàng một đường nhanh như điện chớp chạy vội, không được nửa canh giờ liền đi tới Vân Thành.

Tuy nói Bao Cốc đã tới Vân Thành một lần nhưng lần trước là ngồi trên phi kiếm xẹt qua, ngoại trừ thấy đầy đường là người cái gì cũng không thấy, Vân Thành là cái dạng gì nàng cũng không biết.

Sau khi nàng vào thành cũng không nóng nảy tìm chỗ bán Hầu Nhi Tửu, mà chỉ không nhanh không chậm đi dạo trên đường lớn.

Đường phố Vân Thành cùng đường ở Thanh Sơn quận trên cơ bản không khác biệt lắm, không giống chính là có một số biệt viện xây dựng huy hoàng như hoàng cung, phía trên không trung còn có bảo hộ phát quang. Hai bên đường bán những thứ thiên kì bách quái, có bán khoáng thạch, bán linh dược, bán hạt giống linh dược, bán pháp bảo trữ vật, còn có bán yêu thú. Hồ ly hai đuôi, báo có cánh, đại điêu kim sắc, nhiều không đếm hết. Người đi đường tọa kỵ tất cả đều là yêu thú, không có một người dùng ngựa thế gian để tọa kỵ.

Bao Cốc đi dạo trên đường lớn lúc lâu, sau khi đối với tình huống Vân Thành có hiểu biết sơ bộ, liền dùng hai viên hạ phẩm linh thạch mua bản đồ Vân Thành sau đó lại vào một tửu lâu vô cùng khí phái, chọn một vị trí gần cửa sổ, điểm một trản Long Tiên Trà giá cao nhất trong tửu lâu. Nàng đối với trản Long Tiên Trà giá ba mươi viên hạ phẩm linh thạch chưa từng nhìn một cái, chỉ có hứng thú nhìn bản đồ.

Đa Bảo Linh Hầu ngụy trang thành hắc hầu ngồi trên vai nàng nhảy đến trên bàn, xốc lên ấm trà, bò lên chung trà lớn gần bằng nó bám bên mép mà uống.

Ngọc Mật ngồi trong trà quán đối diện nhìn thấy một màn như vậy tức giận đến muốn cho Bao Cốc một kiếm. Tên phá của này lần đầu tiên vào Vân Thành liền đến tửu lâu đắc tiền mua trà đắt tiền cho hầu tử uống! Để nàng giải dạng đệ tự quyền quý, nàng thật sự tưởng bản thân quyền quý không thiếu tiền sao.

Bao Cốc cũng không nhận thấy Ngọc Mật theo sau nàng, lúc tiểu hầu tử uống trà xong nàng bản đồ cũng xem xong bản đồ, gọi tiểu nhị đến.

Tiểu nhị hỏi:

"Cô nương còn muốn gọi gì không?"

Bao Cốc trên mặt mỉm cười hỏi tiểu nhị:

"Một tháng ngươi có thể kiếm được bao nhiêu linh thạch?"

Tiểu Nhị ngẩn ra, không rõ Bao Cốc hỏi cái này là có ý gì. Một nữ nhân có vẻ là quản đốc đang nói chuyện với khách nhân nghe được câu hỏi của Bao Cốc liền bước đến, cười hỏi:

"Cô nương có chuyện gì sao?" Nàng phất tay với tiểu nhị, để Tiểu Nhị đi làm việc khác.

Bao Cốc cười nói:

"Tỷ tỷ, là như vậy, ta là lần đầu tiên xuất môn, không biết đường ở đây, muốn tìm người dẫn đường cho ta."

Nàng kia cười khanh khách mà hỏi thăm:

"Trên bàn ngươi không phải có bản đồ sao?"

Bao Cốc nhăn mũi nói:

"Nhìn nửa ngày cũng không hiểu. Trên người ta sắp hết linh thạch, muốn tìm một chỗ đổi chút linh thạch."

Nàng kia mỉm cười, nhìn Bao Cốc hỏi:

"Một mình lén lút ra ngoài?"

Bao Cốc làm mặt quỷ, nói:

"Mới không phải lén lút."

Nàng kia nói:

"Nếu như ngươi muốn dùng đồ vật Kim Đan kỳ gì đó đổi linh thạch, tùy tiện tìm một cửa hiệu thì có thể đổi. Nếu là những thứ ngoài Kim Đan kỳ, có thể tìm các hiệu buôn tương đối lớn trong thành, bọn họ đều có thể thu. Nếu là trân quý hơn nữa, có thể đi bán đấu giá thử xem."

Bao Cốc khó xử nói:

"Vân Thành cũng có vài chỗ bán đấu giá đi, cũng không biết đi nơi nào thì tốt."

Nàng kia nói:

"Hội bán đấu giá Thành Đô là do thế lực lớn thực lực hùng hậu mở ra, cực nổi danh ở tu tiên giới, tiểu muội muội lẽ nào không nghe qua?"

Bao Cốc nói thầm một câu: "Ta có biết một chỗ." Nàng vừa cười vừa nói:

"Tỷ tỷ, ngươi cùng ta nói về hội đấu giá Thành Đô một chút đi! Ngươi ngồi xuống nói." Nàng mời người kia ngồi xuống.

Nàng kia cười ngồi xuống đối diện Bao Cốc. Từ lúc Bao Cốc bước vào thì nàng đã chú ý tiểu nha đầu này, Luyện Khí tầng thứ ba tiểu tu sĩ từ đầu đến chân pháp bảo Kim Đan kỳ, mang theo một con yêu thú ngay cả tu vi Kim Đan kỳ đều nhìn không ra đạo hạnh, thực lực rõ ràng là hắc hầu yêu thúc tu vi ngoài Kim Đan Hậu kỳ, cảm giác đầu tiên của nàng chính là tiểu nha đầu này có địa vị. Lúc nàng đến gần liền ngửi được da thịt tiểu nha đầu phát ra mùi linh dược, lại nhìn da thịt trắng mịn tinh khiết, rõ ràng là dùng lượng lớn linh đan linh dược bày trừ chất bẩn trong thân thể. Loại đãi ngộ này ngay cả đệ tử truyện của thế lực lớn trong tu tiên giới cũng không có được, chỉ có tu tiên thế gia đệ tử mới có thể như vậy.

Trong tu tiên giới nhiều kẻ lừa gạt, giả mạo đệ tử thế gia, cao đồ thế lực tu tiên để lừa gạt của cải, lừa nhiều thành quen. Nhưng mà muốn nhìn ra một người có phải xuất thân từ thế gia cũng không khó, nhìn quần áo cử chỉ, nhìn cách tiêu xài, liền có thể nhìn ra tất cả. Dựa vào con hắc hầu này cho thấy tiểu nha đầu lai lịch bất phàm, phía sau nàng chí ít có một đại nhân vật thực lực ngoài cảnh giới Nguyên Anh. Hắc hầu là phàm vật, có thể trở thành yêu thú có thể nói là lông phượng sừng lân, có thể tu luyện đến thực lực Kim Đan hậu kỳ càng khó tìm. Có thể đem một con yêu thú ở Kim Đan hậu kỳ cho một tiểu nha đầu đã vượt quá mười tuổi mới tu luyện đến Luyện Khí tầng thứ ba làm sủng vật, tuyệt đối là đại nhân vật y chấn một phương mới có thể hào phóng như vậy. Nàng không chút nghi ngờ nếu ai dám động một sợi lông của tiểu nha đầu này, lập tức chọc tới trên đầu một đại nhân vật không thể trêu chọc nào đó, cũng không biết chết như thế nào.

Nàng kia nói:

"Nếu như ngươi có trân bảo muốn bán ra, tìm hội đấu giá nào cũng đều được. Nếu là vội vã đổi linh thạch, không ngại thì tìm Tụ Bảo Các, tối nay Tụ Bảo Các có một phiên đấu giá lớn."

Bao Cốc nhìn bản đồ trước mặt, trên bản đồ tìm được Tụ Bảo Các, nói:

"Nơi này!" Ngón tay nàng di chuyển trên bản đồ, nói:

"Trên Nam dưới Bắc trái Đông phải Tây...."

Nàng kia xích một tiếng, bật cười:

"Là trái Tây phải Đông!" Nàng thầm cười: 'Thảo nào lại nói không biết xem bản đồ.'

Bao Cốc "nga " một tiếng, giơ lên bản đồ xoay một vòng trên không trung:

"Vậy đi Tụ Bảo Các là đi bên nào?"

Nàng kia lần thứ hai cười phá lên, nói:

"Ngươi là thế nào đi đến Vân Thành?" Thế nào ngay cả phương hướng đều phân không rõ.

Bao Cốc nói:

"Có truyền tống pháp trận a!" Nàng đáng thương nhìn nàng kia, nói:

"Tỷ tỷ, ngươi có thể phái một thủ hạ dẫn ta đến Tụ Bảo Các không."

Nàng kia khoát khoát tay nói:

"Ta dẫn ngươi đi."

Bao Cốc vội vàng nói tạ ơn.

Nàng kia đứng dậy nói:

"Đi thôi!" Buồn cười nhìn Bao Cốc, rất không phúc hậu mà nghĩ, một nha đầu ngu ngốc như vậy lại lén lút ra ngoài, không biết đại nhân vật phía sau nàng đã nóng lòng thành cái dạng gì. Nàng dẫn Bao Cốc đi về phía trước nói:

"Vẫn chưa thỉnh giáo tôn tính đại danh."

Bao Cốc nhíu mày:

"Không nói được không?"

Nàng kia lại đáp:

"Vậy cũng phải có một cách xưng hô đi? Ta nói về ta trước, ta là Tô Diệc Tâm. Còn ngươi?"

Bao Cốc mím môi, nhất định không nói.

Tô Diệc Tâm nhìn thấy Bao Cốc không nói cũng không miễn cưỡng, dẫn Bao Cốc ra khỏi tửu lâu hướng phía Tụ Bảo Các mà đi.

Ngọc Mật tính tiền trà, xa xa theo sát Bao Cốc hướng Tụ Bảo Các. Nàng thế nào cũng thật không ngờ Bao Cốc cư nhiên vào Quỳnh Ngọc Lâu lớn nhất Vân Thành tìm chưởng quỹ dẫn đường cho nàng. Chậc, nàng trái lại đã quá xem thường Bao Cốc rồi.