Quân Hôn Nịch Sủng

Chương 50: Nhân loại thiện lương



Editor: Bánh Tai Heo

Việc ghi hình cho《 Mặc Ngân Kiếm Ca 》 chính thức kết thúc, Tư Dao đi theo đoàn phim mấy tháng, thứ cô nhớ nhất chính là chiếc giường thân yêu của mình, tuy khách sạn mà đoàn phim đặt cọc rất thoải mái, nhưng ban đêm khi đói quá mà tỉnh dậy thì dưới gầm giường lại không có đồ ăn vặt.

Tư Dao ngủ say sưa đến sáng, cô thức dậy sửa soạn rồi đi đến Tinh Thế, cũng đã một thời gian chưa gặp Phong Thần, Tư Dao rất nhớ trà sữa mà anh ta pha.

Khó có dịp Lê Tinh cùng Nhạc Cảnh Dư đều ở đây, Phong Thần mặc kệ nội quy, đốt vỉ bếp trong phòng, một phòng đầy người ăn thịt uống bia, nhìn rất náo nhiệt.

"Có một hãng đồ uống đang tìm người đại diện, tuần sau em đến casting thử xem." Phong Thần chấm tương ớt nói với Tư Dao.

Sung sướng nhai thịt tôm, Tư Dao không nghĩ nhiều liền từ chối "Tôi tạm thời chưa muốn làm việc tiếp, tôi còn muốn tới căn cứ thăm lão Diêm."

"Còn muốn xin nghỉ hả?" Phong Thần cướp con tôm nhìn Tư Dao trừng mắt. "Gộp lại mấy ngày em xin nghỉ bữa giờ, cũng bằng kỳ nghỉ hai năm của Cảnh Dư rồi đó."

"Bên quân đội nói sẽ phê duyệt thời gian nghỉ phép để kết hôn cho tôi và lão Diêm là đầu năm nay, tôi muốn cùng anh ấy tổ chức hôn lễ." Tư Dao vô tội giải thích. Phong Thần và Lê Tinh chợt nghe như sấm nổ ngang tai, bỏ đồ ăn xuống, mặt đầy khiếp sợ nhìn Tư Dao.

"Hình như tôi vừa nghe được cái gì đó rất kinh khủng." Lê Tinh chép chép miệng nói.

"Hôn lễ? Em lại tiền trảm hậu tấu hả?" Tảng băng Phong Thần có dấu hiệu nứt toác.

Có lẽ thấy còn chưa đủ kích thích Phong Thần, Tư Dao mặt ngô nghê nói "Hôn lễ đã xác định sẽ tổ chức ở căn cứ, tôi sẽ mời mọi người đến uống rượu mừng."

Phong Thần nghe mà dạ dày đau thắt, anh ở dưới gầm bàn liền tàn nhẫn đá chân Nhạc Cảnh Dư "Chỉ biết vùi đầu ăn, cậu là đàn anh của cô ấy, không biết phải dạy dỗ cô ấy sao?"

"Đừng đá sang tôi." Nhạc Cảnh Dư rót bia ăn bánh mật, mặt đầy đau khổ. "Tôi còn đang đau đớn vì thất tình đây, thương thay một đoạn tình cảm chưa kịp nở đã chóng úa tàn."

"Đồ điên." Phong Thần lấy chiếc đũa gõ đầu Nhạc Cảnh Dư, không thèm quan tâm đến vấn đề ấu trĩ này, tiếp tục bàn bạc với Tư Dao "Em không được đăng việc mình kết hôn lên Weibo."

"Vì sao?" Tư Dao nghi hoặc, cô đang chuẩn bị đăng Weibo đấy, cô cảm thấy kết hôn là chuyện tốt, các fan nếu thích cô, thì cô rất vui lòng chia sẻ với các fan a.

"Đây là lệnh của người đại diện!" Phong Thần mạnh mẽ áp chế. Tiền đồ của Tư Dao mới chỉ vừa chớm nở, còn chưa đứng vững trong giới giải trí, anh không thể đứng nhìn tiền đồ của cô bị hủy hoại như vậy.

Cửa văn phòng bị đẩy ra, Tào Nguyên Huy người đầy khí lạnh tiến vào "Bên ngoài tuyết rơi rồi."

Mắt Tư Dao sáng lên, ném đũa xuống nhanh chóng chạy đến cửa sổ kéo màn. Trên bầu trời xám xịt bông tuyết lả tả rơi, khiến cả thành phố như được bao phủ trong màu trắng xoá đầy lãng mạn.

Lê Tinh đứng cạnh Tư Dao, nhìn tuyết rơi ngoài cửa sổ nói "Năm nay tuyết đến sớm hơn năm ngoái."

"Thật đẹp." Tư Dao nhìn tuyết đầu mùa chợt nói. Tinh cầu Lansonor không có tuyết, cô chỉ mới nghe lão Diêm nói qua, hiện tại có thể nhìn thấy tận mắt, Tư Dao vô cùng kích động.

Tào Nguyên Huy ngồi xuống gần nồi lẩu, nhận lấy chén đũa từ Nhạc Cảnh Dư, nhàn nhạt nói với Tư Dao "Diêm đội vừa gọi tới, hỏi em khi nào thì đến căn cứ."

"Ngay bây giờ luopn a." Nghĩ đến Diêm Tử Ký, Tư Dao vui sướng nói.

"Giờ mà đi, thì lúc tới căn cứ đã tối mất rồi." Tào Nguyên Huy âm thầm suy xét một lát. "Nếu không bận gì, thì để mai rồi đi."

"Tôi còn chưa cho phép cô ấy nghỉ đâu." Phong Thần mặt than cướp xiên thịt của Tào Nguyên Huy.

Tào Nguyên Huy liếc nhìn Phong Thần, trực tiếp giật lấy nguyên nồi lẩu, Phong Thần mặt run run siết chặt đôi đũa "Trợ lý Tào, anh đừng có nghĩ tôi đánh không lại anh."

"Ông chủ Phong, cậu còn nợ tôi tiền lương của hai tháng đấy." Tào Nguyên Huy lạnh nhạt nhắc nhở.

Phong Thần "......" Tào Nguyên Huy, anh sinh ra là để tra tấn tôi đúng không.

Ăn xong cái lẩu lại còn được cho phép nghỉ, Tư Dao thỏa mãn rời khỏi phòng, vừa ra khỏi Tinh Thế liền va phải Mạc Thanh Thần. Ngửi được mùi lẩu trên người Tư Dao, Mạc Thanh Thần cười nói "Muốn đi uống cà phê không?"

Tư Dao xoa bụng, ngẫm lại chỉ mới ăn nhưng chưa uống, sảng khoái đi theo Mạc Thanh Thần. Nhìn thấy Tào Nguyên Huy cũng vừa bước ra, Mạc Thanh Thần mời "Trợ lý Tào muốn đi luôn chứ?"

Tào Nguyên Huy nhìn thấy quán cà phê đối diện, từ chối Mạc Thanh Thần, nhìn Tư Dao rồi dặn dò "Anh ở Tinh Thế chờ em."

Tư Dao đi theo Mạc Thanh Thần qua quán cà phê đối diện Tinh Thế, Mạc Thanh Thần gọi cà phê đen, Tư Dao gọi trà sữa. Tư Dao đôi lúc cũng uống cà phê, nhưng cô thực sự không thích lắm vì vị cà phê hơi đắng đắng nhẫn nhẫn.

Đợi cà phê được đem ra, Tư Dao lén lấy viên sữa và viên đường của Mạc Thanh Thần, Mạc Thanh Thần ngập tràn ý cười, vờ như không thấy.

Tư Dao bỏ viên sữa và viên đường vào trà sữa, Mạc Thanh Thần nhìn mà rối rắm "Trà sữa đã ngọt rồi, em lại còn thêm đường nữa sẽ sâu răng mất."

"Đợi về nhà tôi sẽ đánh răng ngay." Tư Dao há miệng nhe răng cho Mạc Thanh Thần xem. "Răng tôi rất tốt."

Bị Tư Dao chọc cười, Mạc Thanh Thần nhìn Tư Dao, nụ cười cũng không sáng như lúc nãy "Nghe Cảnh Dư nói em kết hôn à."

Tư Dao đang khuấy trà sữa liền dừng lại, giơ tay khoe nhẫn với Mạc Thanh Thần "Đúng vậy, đây là nhẫn kết hôn đó."

"Em vẫn còn trẻ, tiền đồ cũng mới ở điểm khởi đầu, sao lại kết hôn sớm thế?" Mạc Thanh Thần rũ mắt che đi chút suy nghĩ, khóe miệng nhếch lên lộ ra tia lạnh lẽo.

"Tôi thích anh ấy, kết hôn là có thể cùng lão Diêm vĩnh viễn ở bên nhau." Nhắc tới việc kết hôn với Diêm Tử Ký, Tư Dao liền rất vui vẻ.

"Kết hôn là có thể ở bên nhau sao?" Mạc Thanh Thần hờ hững nói. Tư Dao nghi hoặc nhìn Mạc Thanh Thần, Mạc Thanh Thần ngẩng đầu lại tươi cười như cũ "Chúc mừng em."

Tư Dao híp mắt tươi cười, Mạc Thanh Thần đẩy thực đơn đồ ngọt qua cho cô "Muốn ăn bánh kem không, anh mời."

Tư Dao xoa xoa cái bụng chần chừ, ánh mắt đầy chờ mong nhìn Mạc Thanh Thần hỏi "Giờ tôi đang rất no, có thể đóng gói đem về nhà để ăn khuya không?"

Mạc Thanh Thần sửng sốt, bụm mặt cười ra nước mắt "Được chứ."

Tư Dao sung sướng gọi người phục vụ, bàn tay chỉ lia lịa trên thực đơn, sợ nếu không nhanh thì Mạc Thanh Thần sẽ hối hận rút lại lời mời. "Mấy món này đóng gói hết giúp tôi."

Người phục vụ nghẹn trân trối nhìn Tư Dao, Mạc Thanh Thần cười xua tay "Làm theo cô ấy nói đi."

"Mạc Thanh Thần, anh đúng là nhân loại thiện lương." Tư Dao nghiêm túc nhìn Mạc Thanh Thần.

Mạc Thanh Thần cười đến sung sướng "Cảm ơn quá khen."

Uống xong trà sữa, Mạc Thanh Thần đưa Tư Dao về Tinh Thế, trước khi tạm biệt liền nói với Tư Dao "Sang năm anh có một buổi diễn, em tới làm khách mời được không?"

"Được chứ." Bị bánh kem thu mua, Tư Dao không có chút do dự liền đồng ý.

Mạc Thanh Thần tạm biệt Tư Dao rồi đi, Tào Nguyên Huy nhìn đống bánh kem xếp thành chồng, nhíu mày "Vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo."

Tư Dao ngây thơ hỏi "Câu đó có ý gì?"

"Em bớt xem phim lại, đọc sách nhiều tí đi." Tào Nguyên Huy xách bánh kem phê bình.

"Em rất thích đọc sách đó." Tư Dao không phục cãi lại, dưới giường cô đều là tiểu thuyết, mỗi đêm cô đều xem rất nhiều nha. Tào Nguyên Huy biết rõ đống sách dưới giường Tư Dao là gì, nghe vậy bèn cười ha hả.

"Phong Thần nói sang năm chúng ta cần phải mua một chiếc xe." Nhớ tới đề nghị của Phong Thần, Tư Dao lặp lại lời nói, nói lại cho Tào Nguyên Huy.

Tào Nguyên Huy nghĩ đúng là nên mua xe, bây giờ Tư Dao là người của công chúng, thường xuyên phải bôn ba ở các thành phố khác đóng phim, cứ gọi taxi mãi cũng không tiện. "Ừ, đợi sắp tới anh sẽ đi xem xe."

Về đến nhà, Tào Nguyên Huy liền đem đống bánh kem ném vào tủ lạnh, không cho phép Tư Dao ăn vụng, bánh kem ở trước mắt, chỉ có thể ngửi nhưng không được ăn, Tư Dao khổ sở về phòng ngủ chuẩn bị tuyệt thực.

Tào Nguyên Huy tiếp tục ngồi trước tủ lạnh vừa phòng thủ vừa lột đậu phộng, chuẩn bị tối nay nấu cháo. Nhìn Tư Dao tuyệt thực, Tào Nguyên Huy căn bản không lo lắng, kêu anh tin cô tuyệt thực, anh thà tin heo mẹ có thể leo cây.

Tư Dao nằm trong phòng ngủ lăn hai vòng, nhàm chán nằm trên giường lướt Weibo, lướt một hồi thì thấy ảnh chụp cô trong quán cà phê. Tư Dao rất bội phục phóng viên, vị trà sữa trong miệng còn chưa kịp tan, vậy mà ảnh chụp đã bị đăng lên rồi.

Weibo của Tư Dao bị fan Mạc Thanh Thần kéo tới chất vấn. Mạc Thanh Thần không lên tiếng giải thích, Tư Dao cũng lười phản ứng, tắt Weibo gọi cho Diêm Tử Ký.

Diêm Tử Ký bên kia nhanh chóng bắt máy, Tư Dao giày xéo gấu bông nhỏ giọng oán trách "Tử Ký, Tào Nguyên Huy lấy bánh kem của em."

"Bánh kem không ăn nhiều được." Diêm Tử Ký thẳng thắn nói, Tư Dao đá văng gấu bông muốn mè nheo.

Nghe âm thanh làm bũng trong điện thoại, Diêm Tử Ký thở dài bó tay, chỉ có thể đánh trống lảng nói sang chuyện khác "Tuyết rơi rồi, em nhớ đừng mặc quần áo mỏng quá kẻo bị cảm."

"Biết rồiiii." Tư Dao kéo dài âm ra, Diêm Tử Ký cười nhẹ.

"Cuối tháng sẽ có kết quả phê duyệt xem khi nào được nghỉ phép để kết hôn, việc hôn lễ thì chờ em tới căn cứ rồi chúng ta lại bàn tiếp." Nói đến việc kết hôn, giọng nói Diêm Tử Ký bất giác ôn nhu rất nhiều. "Trong quân doanh có cho thuê chung cư và hỗ trợ phòng ở, anh nghĩ trong thành phố thì sẽ mua nhà, còn ở quân doanh thì sẽ thuê chung cư."

"Vâng." Cô không hiểu lắm chung cư cho thuê và phòng ở được hỗ trợ có gì khác nhau, nhưng chỉ cần Diêm Tử Ký nói, Tư Dao đều vui vẻ đồng ý.

"Còn việc chụp ảnh cưới nữa, mấy chuyện này anh sẽ nhờ Kiều Quân sắp xếp." Diêm Tử Ký suy xét vô cùng cẩn thận, những thứ bắt buộc phải làm khi tổ chức hôn lễ anh đều xem qua, không muốn để Tư Dao bị thiệt.

"Ngày mai em và Tào Nguyên Huy sẽ đến căn cứ, từ giờ đến cuối năm em sẽ không đóng phim, sẽ ở căn cứ với anh." Nghĩ đến có thể cùng Diêm Tử Ký ở chung, Tư Dao liền rất cao hứng.

"Đợi kết thúc hôn lễ, anh sẽ dắt em đi chơi." Anh nhớ lại, kể từ lúc anh và Tư Dao ở bên nhau, anh còn chưa nghiêm túc đi đâu với cô lần nào.

"Được được!" Tư Dao sung sướng nhảy cẫng lên, Diêm Tử Ký bên này nghe cũng lộ ra ý cười.

"Ngày mai lúc đi nhớ mặc dày một chút, căn cứ ở trong núi nên rất lạnh, đến căn cứ rồi anh sẽ đón em." Diêm Tử Ký cẩn thận dặn dò, sợ Tư Dao bị đông cứng.

"Em không sợ lạnh, ở tinh cầu Lansonor không có mùa đông, đây là lần đầu tiên em nhìn thấy tuyết đó." Tư Dao vui sướng nói chuyện ngày xưa với Diêm Tử Ký. "Thật là đẹp."

"Bên ngoài là nước nhưng lại có thể đông thành băng, trong miệng lại còn có thể thở ra sương mù, thật là lạ. Tinh cầu Lansonor không có bốn mùa như ở đây, độ ấm đều được bảo trì ở mức trung bình, với lại quần áo cũng được chế tạo bằng chất liệu đặc thù, vậy nên dù có đi đến tinh cầu khác, vẫn có thể đảm bảo nhiệt độ trong cơ thể luôn ở mức cân bằng."

Nghe Tư Dao nói về chuyện ở tinh cầu trước kia, Diêm Tử Ký tươi cười hơi nhạt lại "A Dao thích nơi đó hay thích địa cầu này hơn?"

"Chắc chắn là địa cầu a." Một cơn sóng mật ngọt chuẩn bị ào tới. "Tuy khoa học kỹ thuật ở địa cầu rất lạc hậu, là một dạng tinh cầu bị phong bế, nhưng ở đây có anh a."

Nghe Tư Dao nói lời yêu đương, Diêm Tử Ký sửng sốt, ánh mắt chậm rãi nhu hòa "A Dao, em thích gì ở anh vậy?" Đây là câu Diêm Tử Ký vẫn luôn rất muốn hỏi, anh không có ưu điểm gì, khuyết điểm thì đào ra cả đống, tính tình lại cục súc dữ dằn không biết những thứ lãng mạn, Tư Dao tại sao lại thích anh?

Tư Dao bối rối vò đầu, miệng ngập ngừng không biết trả lời ra sao. Vấn đề Diêm Tử Ký hỏi, cô không có đáp án, nhưng cô chỉ muốn đi theo Diêm Tử Ký thôi "Thì là thích anh thôi a."

"Không có lý do gì sao?" Diêm Tử Ký chưa từ bỏ ý định.

Tư Dao chớp chớp mắt muốn tìm lý do "Vì anh cưng chiều em."

Nghe được đáp án đơn thuần của Tư Dao, anh coi như chịu thua, bất đắc dĩ cười nói "Anh biết rồi."

"Em thích lão Diêm ngày xưa, thích Tử Ký của hiện tại, tất cả đều thích." Tư Dao đột nhiên nói vậy làm Diêm Tử Ký không thể hiểu được, suy nghĩ nửa ngày vẫn chưa hiểu lời nói Tư Dao có ý gì.

"Tử Ký, em thích anh như vậy, anh cũng không được vứt bỏ em."

"Ừ." Diêm Tử Ký đầu hàng, bật cười. "Sẽ không có chuyện đó."