Nhật Ký Dưỡng Thành Nữ Bá Vương

Chương 27: Nàng ta không xứng làm phu nhân của thế tử gia



Hai cung nữ hầu hạ Cửu công chúa, bị gϊếŧ ném xuống sông!

Đêm qua bọn họ quỳ ở ngoài phòng của Cửu công chúa, về sau bị Cửu công chúa lệnh Xảo nhi đuổi họ ra ngoài.

Một màn này tất cả mọi người đều nhìn thấy.

Không ngờ, hóa ra Cửu công chúa không phải muốn trừng phạt bọn họ, mà là dùng hình phạt nghiêm khắc nhất!

“Nhất định là Cửu công chúa hạ lệnh cho Xảo nhi, ban cho bọn họ cái chết!”

“Thật sự là đáng thương, tuổi tác còn trẻ như vậy, cứ thế mà ra đi.”

“Bọn họ đã làm sai cái gì? Cửu công chúa bị bắt đi, liên quan gì đến bọn họ?”

“Các ngươi không biết sao? Cửu công chúa khét tiếng là tàn bạo, không nhân từ, khi nàng ta không vui, bất cứ lúc nào cũng có thể gϊếŧ chết cung nữ và thái giám bên cạnh!”

“Nàng ta là công chúa cao cao tại thượng, mấy cái sinh mệnh hèn hạ, trong mắt nàng ta có là thá gì?”

Các huynh đệ trong quân doanh, mỗi một người đều là nam nhi nhiệt huyết, nhìn thấy thi thể hai cung nữ trắng toát bị đưa ra ngoài, ai có thể không động lòng trắc ẩn? Sở Vi Vân mới sáng sớm đã chạy qua đây.

Nhìn thấy cái chết của hai cung nữ, nước mắt của quận chúa chớp mắt lăn dài.

“Tất cả đều là lỗi của ta. Tối qua vì chăm sóc hầu hạ Thế tử, không kịp đến cầu xin cho các ngươi, không ngờ… không ngờ các ngươi vậy mà đã một đi không trở lại.

“Quận chúa, chuyện này, làm sao có thể trách muội?” Phong Nguyên Hạo nghe tin cùng đến, vội vàng an ủi.

“Làm sao có thể không liên quan đến muội? Nếu tối qua muội có thể dành thời gian đến cầu xin Khuynh Ca muội muội, bọn họ sẽ không đến nỗi bị xử tội chết.”

Sở Vi Vân khóc càng thương tâm: “Tất cả đều là lỗi của muội.” Quả nhiên hai vị cung nữ này đều bị Cửu công chúa ban cho cái chết rồi! Huynh đệ xung quanh đều tràn đầy tức giận! Cửu công chúa này thật là hung ác!

Phong Nguyên Hạo không biết phải làm thế nào, nhưng nhìn thấy Sở Vi Vân khóc đến gần như không thở nổi, hắn đột nhiên cảm thấy đau lòng. “Quận chúa, muội thật tốt bụng! Muội đừng khóc nữa, thật sự không phải lỗi của muội, không ai nghĩ rằng công chúa sẽ…”

“Không! Ta đáng lẽ có thể nghĩ ra, đây không phải là lần đầu tiên tỷ ấy ban tội chết cho một cung nữ.”

Sở Vi Vân cắn môi, giọt nước mắt trong suốt như pha lê ở khóe mắt ả ta lăn dài trên gò má.

Cảm động lòng người! Bất kỳ tên nam nhân nào đều không nhịn được thương hại. Nhưng, lời của nàng ta, lại khiến tất cả mọi người càng thêm phẫn nộ.

“Khuynh ca muội muội vẫn còn nhỏ và không hiểu chuyện. Chỉ cần có cung nữ làm sai, không phải là bị đánh đến chết thì cũng bị ban cho cái chết.”

“Ngày xưa, có một cung nữ bất cẩn cắt bỏ mái tóc dài của mình, liền bị chặt đứt tay chân làm cho sống trong đau đớn, càng huống hồ là bây giờ, Khuynh Ca muội muội gặp nạn, còn không biết gặp phải những tên thổ phỉ cao to gì đó…!”

“Chuyện bất bình như vậy, Khuynh Ca muội muội không phát tiết, thì làm sao có thể nguôi ngoai được? Tất cả là lỗi của muội, lẽ ra muội nên đến sớm hơn, xin lỗi, là ta có lỗi với các ngươi!”

Sở Vi Vân đứng trước thi thể của hai cung nữ khóc lóc, khóc đến nỗi cơn tức giận không nguôi ngoai đi, tâm tình của các huynh đệ vô cùng phức tạp!

Thì ra, bắt giữ Cửu công chúa là một đám lưu manh, mà… Cửu công chúa trong mắt bọn họ, chẳng phải cho dù Cửu công chúa có lòng dạ độc ác, ai cũng ghét bỏ nàng, nhưng những người đàn ông hoang dã sẽ không ghét một vẻ đẹp tuyệt trần! Dựa vào vóc dáng, khuôn mặt của Cửu công chúa, làm gì có ai quan tâm tâm địa nàng ta như thế nào? Cướp được một mỹ nữ như vậy, tự nhiên sẽ hưởng thụ rồi! Lẽ nào, thân phận thế tử phi, sớm đã…

Không ai muốn nghĩ nhiều về điều đó, dù sao thì Cửu công chúa cũng là phu nhân của Thế tử gia.

Nhưng mà nói lại, không ai không nghĩ tới, rốt cuộc là về danh tiếng Thế tử gia, thậm chí là của cả phủ Quốc công! Danh tiếng cả một đời! “Hu hu hu” tiếng khóc của Sở Vi Vân lại kéo tâm trí của mọi người quay lại.

“Đúng vậy, chúng tôi không muốn chủ tử như vậy!”

Quân doanh là nơi của máu tanh, bọn họ còn không sợ chết, còn sợ gì một nữ nhân hung ác?

“Nàng ta không xứng làm phu nhân của Thế tử gia chúng ta, nàng ta không xứng!”