[Mã Đinh/Kỳ Hâm] Âm Thanh Của Tuyết Rơi

Chương 4: Nam nữ thụ thụ bất thân



Mã phu nhân không nhìn nổi cô gái cả ngày lôi kéo Mã Gia Kỳ chơi bời, lo lắng chậm trễ học hành, liền sai người hầu đem bàn từ một cái thư phòng khác, đặt cạnh cái bàn giống như vậy trong thư phòng ban đầu, để Mã Gia Kỳ và cô gái cùng nhau học tập.

Không nghĩ tới, cô gái một chữ đại tự cũng không nhìn được, nghe tiên sinh giảng bài không khác gì nghe thiên thư, tối nghĩa khó hiểu, không thú vị bằng cùng chu công gặp nhau, không nghe bao lâu, liền ngủ thiếp đi.

Có thể dùng tay chống cằm ngủ, như vậy không thoải mái lắm.

Ngay sau đó cô gái nghiêng đầu để tìm một cái "gối đầu" có thể dựa vào.

Cái gối này không tệ, độ cao thích hợp, còn có chút mềm mại, không nghĩ bề mặt có chút cứng rắn.

Cô gái chọn được cái gối tính toán ngủ say, đột nhiên bị một tiếng động đánh thức, hoang mang mở mắt ra, phát hiện là tiên sinh cầm thước gõ vào mặt bàn, râu của tiên sinh đều muốn nổi giận.

"Ngươi ngươi ngươi, ngươi là cái nữ oa oa, dốt đặc cán mai còn không nắm chặt cơ hội học tập, phải biết rằng, bao nhiêu nữ nhân ngay cả cơ hội biết chữ cũng không có, ngươi còn không nắm lấy cơ hội! Thật lãng phí, thật lãng phí mà." Tiên sinh liên tục than vãn.

Cô gái tuy rằng không biết rốt cuộc mình lãng phí cái gì, nhưng hiểu được ý tứ tiên sinh là muốn nàng học tập thật tốt, vì thế dùng sức véo mình một cái, trợn to hai mắt nhìn chằm chằm tiên sinh, trong đôi mắt ngập nước, tràn đầy ham muốn học hỏi.

Nhưng khi tò mò quá nhiều, sẽ dễ dàng trào ra, cuối cùng không dư lại chút nào.

Sau khi ép buộc mình phải rửa tội bằng tri thức trong nửa canh giờ, cô gái lại nhịn không được ngả nghiêng.

Ngồi ngủ quá mệt mỏi, liền trực tiếp nhét đầu vào trong khuỷu tay Mã Gia Kỳ, vùi toàn bộ mặt vào, cái gáy hướng về phía Mã Gia Kỳ, còn có thể nhìn thấy sợi dây buộc tóc màu đỏ kia.

Tiên sinh gào thét: "Đinh cô nương!"

Người được gọi là Đinh cô nương ngẩng đầu, mờ mịt nhìn tiên sinh.

"Nam nữ thụ thụ bất thân, ngươi có biết không?"

Người này nói cái gì vậy? Chưa từng nghe qua. Cô gái lắc đầu.

Tiên sinh: "@¥%%#%¥&¥%"

Cô gái: "??? "

Tiên sinh triển khai nói có sách mách có chứng, giảng về nếp sống xã hội từ khi khai thiên lập địa cho đến ngày nay, rốt cục làm cho cô gái cái hiểu cái không, nam nữ này, không thể cùng nhau làm chuyện gì đó.

"Đinh cô nương, hiện tại ngươi đã hiểu rõ chưa?"

Cô gái cuống quít đứng lên, muốn nói có chút hiểu nhưng lại không hiểu lắm, không cẩn thận lắc lư nghiên mực khiến mực bắn ra, chảy đầy bàn, vội vàng lau, rồi lại đụng phải cái bàn của Mã Gia Kỳ.

Sau một hồi thu dọn, Mã Gia Kỳ và cô đều đã biến thành hai con mèo mướp nhỏ, trên mặt, trên người đều có vết mực.

Hai người mặt đối mặt, cười nhạo bộ dạng ngốc nghếch của đối phương.

Tiên sinh nhìn vậy, cũng nhịn không được cong khóe miệng.

Trong thư phòng, lần đầu tiên náo nhiệt như vậy, có sinh khí.

Mã Gia Kỳ giơ tay lên muốn giúp cô gái lau đi vết mực trên mặt, còn chưa đụng tới, đã bị tiên sinh ngăn lại: "Nam nữ thụ thụ bất thân! Không thể không thể. "

Cô gái bây giờ mới hiểu ra, nguyên lai "Nam nữ thụ thụ bất thân" này là nam nữ không thể tiếp xúc với nhau.

Sự tình hôm nay trong thư phòng, truyền đến tai Mã Miễn Viễn, nếu đã không muốn học tập, lại không thể ngoan ngoãn ngồi nghe giảng, còn ầm ĩ như thế, vậy để cho cô gái đi tập võ cũng là một lựa chọn tốt, không thể nói là ra trận giết địch, chí ít còn có thể phòng thân, không đến mức bị khi dễ.

Mã phu nhân trực tiếp phủ định đề nghị của Mã Miễn Viễn, cô nương này là một chùm pháo hoa, để cho nàng đi tập võ chính là đem nàng trực tiếp nhét vào trong đống lửa, sớm muộn gì cũng sẽ nổ tung, phỏng chừng còn có thể đả thương chính mình đả thương Mã Gia Kỳ. Hẳn là nên ngâm nàng vào trong nước, từ từ mài giũa tính tình.

Vậy nước kia, đến tột cùng là cái gì?

Mã phu nhân đang phát sầu để cho cô gái học cái gì mới có thể thấm nhuần vào tâm tính nàng, con đường học hành chắc chắn không đi được, hay nữ công*? Cầm? Kì? Thi? Họa?

*Nữ công (女红): dùng để chỉ việc may vá, thêu thùa và các công việc phụ nữ phải làm thời xưa.

Vừa vặn, lúc này truyền đến một tin tức, cầm sư đỉnh cấp đã lâu không lộ diện xuất hiện tại kinh thành, đêm giao thừa sẽ tiến cung diễn tấu cho hoàng đế.

Vừa vặn, cầm sư này còn là bạn cũ của Mã phu nhân.

Vừa vặn, cầm sư còn gửi thư, sau khi tiến cung diễn tấu sẽ đến thăm Mã phu nhân.

Để cho cô gái học cái gì, Mã phu nhân trong lòng đã có định đoạt.


Đã đến chương mới nhất rồi!
Xin vui lòng quay lại sau để đọc chương tiếp theo, hoặc thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới trong lúc chờ đợi!