Khi Dazai Trở Thành Saniwa

Chương 5: Sự hiểu lầm khủng khiếp



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi Yagen Toushirou được rèn thành công, chỉ nhìn thấy gương mặt vô cảm của thức thần rèn kiếm, cậu nhìn xung quanh bốn phía, ngoại trừ người đồng bạn còn chưa thành hình ở lò rèn kiếm cách vách, trong phòng không còn một bóng người.

  

Cậu không khỏi có chút bối rối và mất mát, theo lý mà nói, dù Saniwa đại nhân không tới, ngài cũng sẽ phái hầu cận hoặc "kiếm cũ" tương đối có kinh nghiệm dẫn dắt kiếm mới làm quen hoàn cảnh. Nhân tiện, sẽ thông báo cho cậu "thủ tục sinh tồn" ở Honmaru mới.

  

Đứng trước cửa phòng rèn kiếm, Yagen Toshiro nhất thời mờ mịt, cậu không quen thuộc Honmaru này, nên không biết phải đi đường nào. Nếu có thể gặp được các anh em tantou của nhà Awataguchi thì tốt rồi, cậu nghĩ như vậy, xuyên qua trung đình vắng tanh, mò được tới phòng bếp khói bếp lượn lờ.

  

“Anh có cần giúp gì không?”

Yagen Toushirou, người đã đứng ở cửa bếp từ lâu, nhìn Azuki Nagamitsu nấu cơm bận trước bận sau trong phòng bếp nhưng mãi không nhìn thấy mình, cậu thở dài, chủ động hỏi. Đúng là không nên so sánh lực điều tra của Tachi với Tantou.

  

"Ồ! Cậu là... Yagen."

Tachi trẻ tuổi giật mình, mấy quả trứng sống từ trong tay anh rơi xuống.

  

Trước khi mấy quả trứng tiếp đất mẹ và vỡ ra thành từng mảnh, Yagen Toushirou đã nhanh chóng tiếp được từng quả trứng trên không trung, đặt chúng vào chiếc giỏ tre bên cạnh bếp lò.

  

“Cảm ơn, cảm ơn cậu.” Chàng Tachi trẻ tuổi đặt mấy quả trứng còn sót lại trên tay vào giỏ tre, mới thở phào nhẹ nhõm nói. " Cậu là thanh kiếm chủ nhân mới rèn đi? Hoan nghênh cậu tới. Chờ một lát, để tôi làm cho cậu một món đồ ngọt. "

  

" Không cần, cảm ơn anh." Yagen Toushirou ngăn Azuki Nagamitsu lại. "Vẫn nên nấu cơm trước đi! "

  

Azuki Nagamitsu gật đầu đồng ý." Đúng vậy, chủ nhân chắc đói lả người rồi. ”

  

“ Đại tướng… ngài ấy là người như thế nào?” Yagen Toushirou đeo tạp dề vào, do dự một lúc, vẫn hỏi ra câu hỏi mà cậu muốn biết nhất.

  

“Cậu chưa thấy Saniwa đại nhân?” Azuki Nagamitsu đập trứng gà, có chút ngạc nhiên hỏi.

  

Yagen Toushirou lắc đầu, "Tôi không chỉ chưa thấy đại tướng, ngoài anh ra, tôi cũng chưa gặp một Tsukumogami nào khác."

  

Azuki Nagamitsu nghĩ lại, cũng đúng, Kashuu Kiyomitsu đang được sửa chữa, Kasen hẳn là đang đi theo chủ nhân, đúng là không còn ai khác.

  

Anh giải thích: "Bởi vì ở Honmaru hiện tại, tính cả cậu tổng cộng chỉ có bốn thanh kiếm, cho nên không có người tiếp đón cậu. Xin đừng bận tâm."

  

Bốn á? Yagen Toushirou nhìn chằm chằm vào Azuki Nagami, không thể tin tưởng.

  

"Tôi là tình huống đặc thù..."

Azuki Nagamitsu đại khái đem chuyện xảy ra ở Chính phủ Thời gian kể lại cho Tantou có vẻ ngoài đầy khí khái nam tử này.

  

“Thì ra là vậy, đại tướng quả là một nhân loại ôn nhu.”

Nghe xong câu chuyện, Yagen Toushirou cản thán từ đáy lòng: “Tôi muốn mau nhìn thấy tướng quân!” Cái này cậu cũng an tâm rồi.

  

Vẻ mặt của Azuki Nagamitsu trở nên vô cùng vi diệu, ngữ khí cũng cứng ngắc "Chủ nhân... Nói thế nào nhỉ? Vô cùng thiện lương ôn nhuận... Tóm lại, cậu gặp là hiểu ngay." Anh cũng không cảm thấy việc nghị luận sau lưng Saniwa đại nhân có gì là không đúng. Thanh niên Tachi có mái tóc màu đậu đỏ vừa thương hại vừa vui sướng khi người khác gặp họa, thầm nghĩ: Yagen, cậu tự cầu phúc nhiều đi!

  

Khi chuẩn bị nguyên liệu đã hỏi ý kiến của Saniwa đại nhân, nhận được câu trả lời là thích cua và rượu. Uống nhiều rượu có hại cho cơ thể, Azuki Nagamitsu, đem Saniwa trở thành con trai mà chăm sóc, tất nhiên sẽ không trợ Trụ vi ngược, nhưng rượu gạo thì có thể uống một chút. Giờ nấu cơm, chờ cơm nguội thì quấy đều lên, thả thêm chút men. Hai ngày sau, là Saniwa đại nhân sẽ có rượu gạo chua chua ngọt ngọt để thưởng thức rồi. Còn có thể nấu rượu nếp cẩm, rượu trứng...

Còn về thịt cua thì được làm thành món Tenshindon*. Thịt cua nhanh chóng được bóc ra dưới bàn tay khéo léo của Yagen. Khi quấy đều trứng thì cho thịt cua, riêu cua và gia vị vào, cho vào chảo rán vàng rồi phủ lên cơm, sau đó rưới thêm nước sốt đặc lên là hoàn thành.

  

Azuki Nagamitsu nhận lấy đĩa cơm trong tay Yagen, "Phần việc còn lại tôi sẽ làm nốt. Cảm ơn Yagen. Phiền cậu đi gọi chủ nhân ra ăn cơm."

  

"À, được." Yagen gật đầu, không nói nhiều.

  

Lần đầu yết kiến Saniwa đại nhân, nói không có một chút căng thẳng là không có khả năng. Trong lòng Yagen tự nhủ phải bình tĩnh, mình là thanh kiếm dốc lòng bảo vệ tướng quân và anh em trong nhà Awataguchi!

  

Nội đình của Saniwa, một đường thông suốt, thẳng đến khi lên lầu hai của tẩm cư Saniwa vẫn không gặp một tầng kết giới ngăn trở nào. Yagen cau mày càng lúc càng sâu, tuy Saniwa đại nhân không phòng bị bọn họ khiến cậu rất cảm động, nhưng mà, thế này thật không an toàn.

  

Tantou nhỏ âm thầm hạ quyết tâm, khi gặp tướng quân nhất định phải khuyên bảo ngài lập kết giới.

  

Yagen hít một hơi thật sâu, quỳ xuống trước cửa, nhẹ nhàng gõ, "Xin quấy rầy, đại tướng, tôi là Yagen. Là thanh Tantou vừa được rèn không lâu, tới đây để thỉnh an ngài."

Thời gian chờ đợi lâu hơn so với tưởng tượng. Nếu không phải sâu trong phòng thỉnh thoảng truyền ra tiếng động nhẹ, Yagen thiếu chút nữa đã cho rằng trong phòng không có ai. Ước chừng khoảng năm phút sau, cánh cửa gỗ kiểu Nhật được mở ra, Yagen ngẩng đầu lên nhìn thấy, là Kasen Kanesada.

  

Nhưng mà, nói thế nào đây? Bộ dáng của thanh Uchigatana này có chút kì quái. Kasen ngày thường chú trọng tao nhã nay quần áo xộc xệch bất chỉnh, như vừa mới vội vàng mặc lên. Mái tóc màu oải hương còn dính nước, dán sát vào bên mặt. Thân thể run nhè nhẹ, đến đồ nịt màu đen biểu tượng của nhà Kanesada cũng không thấy đâu.

  

Thẳng đến khi nhìn thấy người thanh niên tóc đen mặc áo choàng tắm màu trắng rộng thùng thình chậm rãi xuất hiện, lực lượng của khế ước trong lòng Yagen đã nói rõ đây là Saniwa của cậu, mà Yagen cũng đồng thời xác minh phỏng đoán trong lòng.

  

Khuôn mặt của Tantou nhỏ trướng đến đỏ bừng lên, mặc dù biết Honmaru Saniwa và Tsukumogami dưới tiền đề ngươi tình ta nguyện, sẽ có truyền thống hầu giường, nhưng triển thế này cũng quá nhanh đi! Hơn nữa bây giờ là ban ngày.

  

Kasen Kanesada chú ý thấy Tantou nhỏ mới tới có chút không ổn, giơ tay đặt lên trán Yagen, quan tâm hỏi, “Yagen, có chuyện gì vậy? Mặt cậu đỏ bừng luôn, là bị sốt sao?”

  

Chứng nhận được phỏng đoán trong lòng, Yagen có chút không được tự nhiên tránh thoát khỏi bàn tay Kasen Kanesada. Ánh mắt thần kinh cổ quái nhìn Kasen Kanesada, "Không sao, tôi không có chuyện gì. Nhưng anh, thân thể có khỏe không?"

(Cười xỉu ngang 🤣🤣🤣)

  

Kasen Kanesada biết Yagen có cá tính mạnh mẽ, cũng không nghĩ nhiều, anh đã bị Osamu Dazai lăn lộn đến không còn sức lực dư thừa mà tự hỏi nữa rồi.

  

Anh đáp: "Không sao, tôi cũng khá quen rồi. Vừa rồi tôi còn lo lắng, nếu là những Tantou khác không có khả năng tiếp thu hành động của chủ nhân, thật may người đến là cậu."

  

Cách đây không lâu, vị Saniwa vất vả lắm mới chịu yên phận này nói muốn đi tắm. Kasen Kanesada đổ nước tắm, đặc biệt tịch thu những vật sắc nhọn có thể dùng để tự sát trong phòng tắm, sau đó mới an tâm để Dazai Osamu đi vào.

  

Một hồi lâu không thấy Saniwa bước ra, Tsukumogami hỏi nhiều lần nhưng không nhận được hồi đáp, dự cảm bất an trong lòng tăng lên, cuối cùng tông cửa xông vào.

  

Trong phòng tắm sương mù dày đặc, mắt Uchigatana tóc tím bị sương phù che phủ, sau một cái té ngã, cuối cùng cũng sờ soạng tới cạnh bồn tắm, bên trong là vị Saniwa nào đó hơi thở đã thoi thóp ngâm mình trong nước ấm.

  

Ngàn phòng vạn phòng, cuối cùng lại quên phòng cái phương pháp tự sát hít thở không thông này.

Tsukumogami bị lăn lộn đến không biết chữ "giận dữ " viết thế nào, nhận mệnh mà đem Dazai Osamu trong bồn tắm vớt ra, đặt trên nệm tatami, mở cửa sổ ra, để không khí mới mẻ lưu thông, sau đó mới cấp cứu, chờ Dazai Osamu khôi phục hô hấp tỉnh lại, không bao lâu liền nghe thấy tiếng Yagen gõ cửa.

Kasen Kanesada lúc này mới vội vàng chỉnh sửa quần áo xộc xệch, quần áo của anh đã ướt sũng sau một loạt hành động vừa rồi. Anh vội vàng hong khô áo khoác, cỏi bỏ quần áo nịt đã ướt sũng trên người. Sau đó vội vàng mở cửa cho Yagen

  

Nếu biết bị Yagen hiểu lầm thành như vậy, đại khái Kanesada sẽ tự sát vì xấu hổ mất.

  

"Hóa ra là Yagen à. Không kịp tiếp đón cậu, thật ngại quá." Osamu Dazai sờ sờ đầu tóc xù xù của Tantou nhỏ, xúc cảm thật tốt nha. Anh có chút ai oán nói, "Bởi vì Kasen và Konnosuke cấm tôi đi rèn kiếm thất. ”

 

Tâm trạng Yagen Toushirou càng trở nên tồi tệ hơn. Dù thanh kiếm khởi đầu và đại tướng có quan hệ thân mật không khoảng cách tiếp xúc, cũng không thể vì đại tướng ôn hòa hiền lành không thích truy cứu, mà được nước lấn tới như thế này! Cậu oán tránh mà lườm Kasen Kanesada một cái, tiến lên nửa bước, thái độ kiên định nói -

“Tướng quân, ngài có thể làm bất cứ điều gì ngài muốn ở Honmaru này!”

  

Osamu Dazai chớp mắt, “Có phải không? Làm cái gì cũng được? Vậy tôi... "

" Chủ công." Kasen Kanesada bình tĩnh ngắt lời Osamu Dazai, đưa cho anh một xấp tài liệu." Các vấn đề như tài chính lưu động và phân bố nhân sự trong quá trình thành lập Honmaru còn cần ngài quyết định. "

  

"Giao những việc này cho anh, ta cảm thấy rất yên tâm. "

  

“Đây là những việc cần tự tay Saniwa quyết định, chúng tôi không có quyền tham gia.” Kasen Kanesada ung dung bình thản trả lời.

  

Osamu Dazai không tình nguyện nhận lấy xấp tài liệu, đại khái lướt qua một lượt, chỉ ra những vấn đề cần giải quyết. "Tăng thu nhập và cải thiện kỹ năng kiếm thuật chủ yếu dựa việc xuất trận và viễn chinh, cũng như nhiệm vụ hàng ngày. Mỗi hạng mục đều cần người. Theo ta được biết, nhân lực của chúng ta không đủ. ”

  

Hai Tsukumogami tràn đầy đồng cảm gật gật đầu.

  

“Nhưng anh lại không đồng ý cho ta đi rèn kiếm thất.” Osamu Dazai thở dài.

  

Cho nên, tất cả lại trở lại điểm xuất phát.

  

“Rèn kiếm có thể để cho hầu cận làm, chuyện nhỏ này ngài không cần phải lo lắng.” Kasen Kanesada thản nhiên không có việc gì đáp lại. Rèn kiếm thất là một thùng thuốc nổ, mà Osamu Dazai lại là một ngọn lửa rực cháy. Trước khi Saniwa đại nhân từ bỏ ý định tự sát, tuyệt đối không thể để ngài tới rèn kiếm thất.

  

Nghe đoạn đối thoại sóng ngầm mãnh liệt, Yagen không thể không phản bác: "Kasen, anh như vậy là không đúng. Đây là quyền của đại tướng."

  

Động tác sửa sang văn kiện của Kasen Kanesada dừng lại, anh ý vị thâm trường nhìn Yagen một cái. "Đây là vì muốn tốt cho chủ nhân, cậu sớm muộn cũng sẽ hiểu thôi."

  

Không, tôi không hiểu.

  

Yagen Toushirou thầm hạ quyết tâm trong lòng, cậu muốn thay đổi hoàn cảnh kỳ lạ và xấu hổ này của Honmaru, cậu muốn nỗ lực, nỗ lực trả lại quyền lợi cho Saniwa đại nhân. Trước tiên, phải thu đồng bọn thống nhất mặt trận đã, Azuki Nagamitsu hẳn là được, anh ấy ôn nhu trung thành và biết cách quan tâm đến người khác, anh ấy nhất định sẽ đứng về phía đại tướng.

  

Đúng rồi, cậu tới đây làm gì? Yagen Toushirou đột nhiên đứng lên, nhớ lại mục đích mình tới đây, cậu là tới để mời đại tướng ăn cơm mà!

____________

(*) Tenshindon: Tenshindon, còn được gọi là tenshinhan, là một đặc sản của Nhật Bản - Trung Quốc, bao gồm một món trứng tráng thịt cua trên cơm, nguồn gốc tên là từ trực hạt thị Thiên Tân ở miền bắc Trung Quốc.

_____________



Tôi thề là tôi chỉ muốn show cho các cô xem áo nịt tiêu chí của phái Kanesada:)))