Huyết Lang Báo Thù

Chương 50: Tập đoàn Thiên Lang



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

      Lục Phong để lại mảnh giấy nhắn, nói là phải trở về trường tham gia huấn luyện quân sự, cũng đã hẹn với An Nhiên rồi! Không thể không nể mặt chị dâu. Đông Phương Hạ còn không biết chút suy nghĩ trong lòng bọn họ sao! Nói là nể mặt Nam Cung Diệc Phi, thực ra là muốn rèn luyện cơ thể thật tốt, để tìm mình học võ! Sức mạnh mà Đông Phương Hạ thể hiện tối qua, khiến Lục Phong và An Nhiên sục sôi bầu nhiệt huyết!    

      Trả phòng, ra khỏi khách sạn! Đông Phương Hạ gọi điện cho Ngô Tuấn, sau đó lái chiếc Mercedes-Benz của mình đến cao ốc Thiên Lang! Lần này, Đông Phương Hạ đi vào bằng cửa chính!  

      Trong văn phòng, Ngô Tuấn nhiệt tình chào hỏi Phạm Bân và hai người khác! Đối với Phạm Bân, Ngô Tuấn khâm phục tự đáy lòng, năng lực của anh ta không hề kém hơn Ngô Tuấn.  

      Phạm Bân có vóc dáng cường tráng, mặc vest đen! Tóc húi cua, đeo kính! Có phong thái của người thành đạt.  

      Nhìn thấy Đông Phương Hạ, Phạm Bân và mấy người còn lại lập tức đứng dậy chào hỏi! Sau đó mới xúc động nói: “Cậu chủ, lâu lắm rồi không được gặp cậu!”  

      “Ừm, cũng khoảng nửa năm rồi nhỉ! Anh Phạm, chúng ta lại có thể kề vai sát cánh chiến đấu rồi!”, Nói xong, Đông Phương Hạ ra hiệu cho mọi người ngồi xuống.  

      Cậu chủ vẫn hiền hòa như trước, khiêm nhường với mình và người khác! Phạm Bân mỉm cười nhìn Đông Phương Hạ, anh ta là người của nhà họ Bek, đương nhiên biết một mặt khác của Đông Phương Hạ.  

      “Cậu chủ, giám đốc Ngô đã nói qua tình hình với tôi rồi, cậu yên tâm! Phạm Bân sẽ không để cậu thất vọng!”  

      “Anh Phạm, các anh đi đường vất vả rồi! Nghỉ ngơi trước đã, chúng ta sẽ nghiên cứu tỉ mỉ sau!”  

      “Cậu chủ, chúng tôi không mệt! Nếu cậu không bận, chúng ta nói việc chính trước!”  

      Phạm Bân này, đúng là một người cuồng công việc! Hai trợ lý của anh ta không hẹn mà cùng gật đầu tán thành. Ánh mắt nhìn Đông Phương Hạ, đầy vẻ kính phục! Uy danh của Đông Phương Hạ ở nhà họ Bek, thì không cần phải nói nữa.   

      Nụ cười thân thiết của Đông Phương Hạ khiến Phạm Bân và mấy người còn lại cảm thấy bầu không khí có chút giống như nửa năm trước, cùng với cậu chủ nhà mình xông pha thương trường ở Úc.  

      Đông Phương Hạ bảo Ngô Tuấn đi chuẩn bị rượu và thức ăn! Sẽ nói chuyện trên bàn ăn!  

      Từ tầng một đến tầng năm của cao ốc Thiên Lang đều phục vụ ăn uống, Ngô Tuấn rất nhanh đã chuẩn bị xong! Trong một phòng bao sang trọng ở tầng năm, Đông Phương Hạ ngồi ở vị trí đầu, đợi nhân viên phục vụ bày xong rượu và thức ăn, mới bắt đầu nâng ly nói: “Anh Ngô, Anh Phạm, hai người nữa, nào! Đừng khách sáo!”  

      “Mời cậu chủ!”  

      Một ly uống cạn, Đông Phương Hạ cầm lấy khăn giấy, cử chỉ tao nhã lau khóe miệng! Bàn tay trắng ngần khẽ giơ lên, ra hiệu cho mấy người Phạm Bân ăn uống.  

      “Cậu chủ, cậu nghĩ xem đặt tên công ty là gì! Còn có, địa điểm đặt công ty ở đâu! Xu hướng phát triển các ngành nghề!”  

      “Địa điểm chính là ở đây, tên à! Lấy là tập đoàn Thiên Lang đi. Về việc đăng kí, anh Ngô, việc này phiền anh rồi! Mấy ngày này tôi còn có chút việc!”  

      Phạm Bân suy nghĩ một chút, nói: “Vị trí cao ốc Thiên Lang rất được, là một nơi tốt! Tên công ty, cậu chủ nói như nào thì là như thế! Nhưng hoạt động ăn uống, vui chơi e rằng phải dời đi!”  

      “Đây là chuyện nhỏ, lúc đầu mục đích là để không lãng phí tài nguyên đất của cao ốc Thiên Lang thôi!”, Ngô Tuấn giải thích.  

      Phạm Bân gật đầu nói: “Đầu tư giai đoạn đầu, không biết cậu chủ…”, nói đến đây, Phạm Bân nhìn đến Đông Phương Hạ.  

      Đông Phương Hạ do dự một chút! Từ trong ví rút ra một tấm thẻ kim cương phát hành số lượng giới hạn của ngân hàng Thụy Sĩ đưa cho Phạm Bân: “Cậu chủ tôi bây giờ là tên khố rách áo ôm rồi, tiền ở trong này đều là Bek Er đưa cho tôi, tôi đưa hết cho các anh, bất kể các anh làm như thế nào, tôi không quan tâm đến quá trình, chỉ cần kết quả! Anh Phạm, anh hiểu ý tôi! Cũng biết tính khí của tôi! Hiện tại tôi đã giao toàn bộ tài sản của mình cho Thiên Lang”.  

      “Cậu chủ, vẫn