[Harry Potter x Twilight] Sống Sót

Chương 8



Harry dường như đã chọn được thời gian ghé qua La Push một chuyến, cậu có hứa với nhóm người sói Quileute sẽ cùng họ nghiên cứu việc giàn trải kết giới. Phong cảnh ở La Push rất đẹp, đặc biệt là bãi cát rộng và mặt biển trong. Các cư dân Anh-điêng bản địa với học sinh ở trường trung học Forks có kết bạn với nhau cũng có hẹn nhau đến đây chơi. Hôm nay ánh nắng mặt trời cực kỳ xán lạn, nên cả gia đình Cullen đều không tới trường, Harry cũng sớm kết thúc chuyện trường lớp rồi về nhà, tuy rằng độn thổ vừa gọn vừa tiện hơn, nhưng cậu không muốn mạo hiểm xuất hiện trước mặt một đám Muggle đang giỡn hớt đâu. Harry chẳng còn cách nào khác hay hơn ngoài cầm lái con xe đắt tiền của mình đi thẳng đến La Push. Cậu vẫn chưa quen lắm với sự thật rằng đường cho xe hơi ở Mỹ khác hoàn toàn với ở Anh, hơn nữa cậu lái xe cũng chưa được mấy lần, những ngày qua hầu hết toàn là Edward chở cậu về trước rồi chàng ma cà rồng tự chạy về nhà Cullen. Nghĩ đến chàng ma cà rồng đẹp trai nọ, nhịp tim Harry bỗng vồn vã, cậu chợt nhớ đến hồi cậu được ngắm Veela.

Con xe thể thao Bugatti Veryon bóng loáng chả hợp với làng tộc người Quileute cổ nguyên thủy xíu nào, động cơ xe vừa tắt là Seth từ bụi rậm nhào ra, hưng phấn đi quanh con xe mấy vòng. Harry thấy ánh mắt nồng nhiệt của cậu nhóc, cậu đoán đối phương có niềm đam mê với ô tô, nhưng chắc là do không có dịp thấy loại xe thể thao đắt tiền như vậy, cậu đưa chìa khóa xe cho đối phương, dặn dò cậu nhóc đang phấn khích kia là sau khi cậu làm việc xong thì phải trả chiếc xe nguyên xi không chút hư hại nào cho cậu. Seth nóng lòng gật đầu, rống lên đầy kích thích, chỉ chốc lát sau, Paul, Jared và Embry chả biết từ lùm cây nào chui ra, ba người đó gia nhập vào hàng ngũ của Seth, bỏ lại Harry và Sam trơ trọi ở ngôi nhà trung tâm.

Sam không còn thô bạo như trước, ('Chuyện này có liên quan rất lớn với việc Jacob thành Alpha mới đấy, bởi vì Jacob đã cướp vị trí lãnh đạo của anh ấy mà!' Đây là nguyên văn của Seth.) cũng nhờ vậy Harry mới biết cậu Jacob chưa từng gặp mặt kia thuộc bộ tộc Alpha,

Nhưng lúc thấy Sam ra tiếp đón Harry vì nhiệm vụ bảo vệ Forks, còn Jacob lại chưa từng xuất hiện chính thức, thì Harry rất nghi hoặc. Remus từng nói với cậu rằng Alpha nắm quyền lực tuyệt đối ở trong bầy, nên Sam tuyệt đối sẽ không thể tiếp xúc với cậu nếu chưa được sự đồng ý của Jacob.

Chắc là đã tính đến chuyện đây là lần đầu tiên Harry tới cánh rừng già, Sam chẳng giục cậu bắt tay thẳng vào việc bố trí kết giới, mà chỉ nhàn nhã ngắm cảnh cùng cậu, thi thoảng cũng có chung một vài đề tài, nhưng phần lớn thời gian vẫn là dùng để hưởng thụ bầu không khí yên tĩnh này. Harry biết thông qua liên kết của bầy sói, nội dung cuộc trò chuyện của hai người sẽ truyền tới những người khác. Cậu đắn đo xem có nên hỏi chuyện về Jacob một chút không, nếu như không phải vì cả hai lần đều chẳng gặp được đối phương thì nhất định cậu đã chạy thẳng tới cửa tìm người.

"Sam, tôi muốn hỏi vài thứ liên quan đến Black. Tôi nghe nói Jacob là một Black."

Sam cau mày, anh chàng chả rõ mục đích trong câu hỏi của Harry, nhưng anh vẫn chọn trả lời thật: "Phải, Jacob Black."

"Vậy anh có biết cậu ta có mang huyết thống phù thủy nào hay không? Tôi nghe nói Black là tổ tiên của người Quileute, cũng là dòng họ xuất hiện người biến hình đầu tiên, nó khá tương tự với hóa thú ở phù thủy." Harry giải thích.

"Tôi không rõ lắm, họ đã quá xa xưa rồi, nhưng nếu Jacob cũng có dòng máu phù thủy, hẳn cậu ta cũng có thể sử dụng phép thuật giống cậu đúng không? Thế nhưng cậu ta lại không thể, dựa theo những gì tôi nhìn thấy." Jacob không thể là phù thủy được, không phải à? Thằng nhóc đó vào năm ngoái còn chả biến hình thành người sói được còn gì. Hơn nữa thông qua liên kết với Jacob, cậu ta biết anh đang nói thật, đối phương chẳng có biểu hiện nào cho thấy quá khích hay ảm đạm. Sam nhìn Harry đầy kiên định: "Không, cậu ta không phải phù thủy."

"Là vầy, có lẽ tôi không thể giải thích rành mạch lắm. Anh biết đấy, ở giới pháp thuật có một gia tộc máu trong cổ xưa, cũng gọi là Black. Phù thủy máu trong nắm giữ nguồn ma lực mạnh mẽ hơn bất kỳ ai, nhưng vì hay họ kết hôn với họ hàng gần, nên rất dễ xảy ra thứ dòng không có ma lực. Mà gia tộc Black cực kỳ xem trọng tính thuần khiết của huyết thống, họ đuổi sạch những Squib ra khỏi gia tộc, nhưng Squib vẫn mang trong mình dòng máu phù thủy, chỉ là không đủ sức mạnh để dùng đũa phép, đời sau do Squib và Muggle sinh ra cũng chính là người mở đầu cho khởi nguyên Muggle." Lý luận mà Harry đang nói là kết quả nghiên cứu của Hermione trong thời gian dài mới có được, một lời giải thích tuyệt vời cho nguyên nhân ma lực lại tự dưng sản sinh trong máu của Muggle, nữ phù thủy này chưa bao giờ cho rằng tất cả mọi thứ đều nhờ vào kỳ tích mà xuất hiện.

"Vì thế nên suy đoán của cậu là?" Sam biết Jacob đã bắt đầu dậy lên hứng thú.

"Tôi luôn nghi ngờ Black ở La Push là một nhánh Squib của Black trong giới pháp thuật, các anh bắt đầu biến hình được từ khi có nhà Cullen hiện diện, tôi cảm thấy là do ma lực trong máu các anh khác biệt với ma lực của họ, cho nên mới kích hoạt được lõi pháp thuật, dẫn đến năng lực biến hình của các anh. Trong nhận thức của phù thủy, nguyên nhân chính khiến những người sói biến hình đối chọi với ma cà rồng là vì thiên tính của người sói đêm trăng tròn. Tôi hy vọng là sẽ có lúc nào đó có thể được nghiên cứu gia phả nhà Jacob, nhưng tôi vẫn chưa có cơ hội được gặp cậu ta?" Harry thuận thế đưa ra lời mời gặp mặt, cậu biết Sam có thể trao đổi với Jacob.

"Cậu ta đang ở ngoài đường với Swan." Giọng điệu Sam lại đầy mai mỉa, "Nhưng cậu có thể thử gặp bố cậu ta một chút, tôi tin ông ấy nhất định sẽ rất vui khi được gặp cậu."

Lo rằng nếu cứ tán gẫu thì mọi chuyện sẽ theo hướng tồi tệ hơn, cậu quyết định tạm bỏ qua đề tài này, hai người bất tri bất giác đã tới đường ranh giới giao ước, chàng người sói cao lớn dừng bước, anh chỉ vào gốc cây khổng lồ ngay bên cạnh, mở lời: "Từ La Push đến đây là toàn bộ vùng lãnh địa của bọn tôi, cậu đoán cậu có thể mở kết giới lớn vậy được không? Nếu không được cũng không sao, chúng tôi có thể đi tuần tra, cậu không cần quá gắng gượng."

Harry nhíu mày.

Sam lúng túng dòm xuống bàn chân trần lẩm bẩm: "Emily nói, cô ấy nói cậu rất dễ vì giúp người khác mà cố quá sức."

Cánh rừng Forks quá lớn, đúng như Sam lường trước, nếu như dùng phép thuật tạo lá chắn bao lấy hết cả khu rừng thì sẽ làm Harry mệt lử. Cậu báo rõ tình hình hiện tại cho Sam, quyết định dùng thêm tác động bên ngoài. Cậu tính đến khu vực phù thủy ở Seattle, mua ít vật dụng phép thuật để hoàn thành nghi thức với mấy viên đá ma thuật đa dạng sắc màu làm nền móng. Cậu dự định sẽ sử dụng phép thuật biến những viên đá đẹp đẽ kia thành các món trang sức, cậu cần nhóm người sói Quileute phải đeo món trang sức pháp thuật này, để sức mạnh linh hồn của họ, phép thuật của cậu và ma thuật đã tồn tại sẵn của Forks cùng chống đỡ lá chắn này.

Harry thuận lợi mua hết những thứ cần thiết, lúc tạt ngang qua cửa hàng Quidditch cậu không nhịn nổi mà đặt tám cây chổi bay mới nhất trên thị trường, trừ một cây cho cậu, còn lại thì xem như là quà lần đầu gặp mặt tặng nhà Cullen. Đương nhiên những thứ này sẽ tốn không ít Galleon, nhưng cậu chẳng hề để tâm đến việc tiêu tiền cho bạn tốt, họ đã là bạn tốt với nhau rồi mà nhỉ?

Harry ban đầu tính dùng cách độn thổ để về La Push, ngẫm lại thì thấy nó quá mạo hiểm, cậu vừa bị ma cà rồng tấn công cách đây không lâu, những sinh vật lại cực nhạy với dao động pháp thuật trong không khí, mà độn thổ lại cần tập trung nhiều ma lực nên rất dễ biến cậu thành mục tiêu của bọn ma cà rồng. Cậu không nên có mặt ở Seattle quá thường. Harry nghĩ đi nghĩ lại, tốt nhất vẫn nên kết nối mạng Floo của chi nhánh tiệm giỡn Weasley ở Seattle với biệt thự ở Forks là an toàn nhất. Cậu xài bột Floo tới Bộ pháp thuật Mỹ một chuyến, vị phù thủy phụ trách tiếp đón cậu cư xử với Harry rất nhiệt tình, người đó bắt tay cậu và hứa là trong vòng một ngày sẽ hoàn tất mong muốn của cậu, mặc dù Harry có cảm giác nắm tay cậu hơi lâu. Harry biết rõ bản thân cũng rất nổi tiếng ở giới phù thủy nước Mỹ, ờ, cậu nổi tiếng ở giới phù thủy trên toàn thế giới luôn, nhưng chẳng lẽ vào lúc làm việc không thể giải quyết việc công thôi sao? Mắt sáng rực, nắm chặt lấy tay cậu, cái trò gì thế? Có anh chàng phù thủy kia rành rành là định móc cuốn sách nhỏ ra cho cậu ký tên nữa chứ, nếu như anh ta không bị Bộ trưởng đứng cạnh kịp ngăn lại.

Cần phải độn thổ ngoài khu vực phù thủy này mới được, Harry vừa ra khỏi kết giới thì vô tình bắt gặp Alice và Edward đang dạo phố ở Seattle. Harry quên mất hỏi thăm nguyên do vì sao hai ma cà rồng đây lại đi dạo phố giữa một ngày nắng gắt thế này. Ha, bắt gặp tình cảnh quen thuộc dễ dàng làm người ta quên đi những tiểu tiết đúng không nào? Không tính đến Alice lúc nhìn thấy Harry đã nhiệt tình vẫy tay, ngay cả gương mặt u ám của Edward cũng sáng bừng lên trong nháy mắt. Harry chẳng tài nào từ chối nổi lời mời của Alice, chỉ đành để bị kéo tới đi dạo đến vài cửa hàng.

Xét thấy thời gian còn sớm, Harry đề nghị dẫn hai ma cà rồng thử đến giới phù thủy ở Seattle dạo phố, hai người rất mừng rỡ đón nhận.

Harry cùng hai ma cà rồng dừng bước trước một cầu thang ngay lối vào công viên. Edward có thể nhìn rõ từng dải ma lực sắc màu sặc sỡ bám quanh bề mặt của nó, anh đoán đấy là phép thuật phòng hờ bị Muggle phát hiện, chàng ma cà rồng nhớ là anh đã từng tới đây kha khá lần, nhưng hình như trước hồi có cậu bé phù thủy mắt xanh này, anh hoàn toàn chẳng thấy dao động ma lực nào cả.

Harry rút cây đũa phép từ trong túi tiền, đặt đầu đũa lên cái thành dành cho lá chắn, chỉ chốc lát sau, cầu trượt hóa thành một cánh cửa gỗ chạm trổ theo phong cách Rococo. Cậu kéo tay cầm ra thật rộng, và thế giới diệu kỳ hiện ra trước mắt hai ma cà rồng đầy kinh ngạc. Giới pháp thuật và giới Muggle khác nhau hoàn toàn, nó giống như là hòa trộn các phong cách qua các thời kỳ ấy. Edward ngước nhìn, không ít chim ưng cùng cú mèo với đa dạng màu lông tung cánh giữa trời xanh, trông tụi nó như chả hề sợ hãi ma cà rồng, có một con chim ưng mắt xám dữ dội dám lấy cánh tát vào mặt Edward, đợi tận đến khi chàng ma cà rồng khè răng nanh thì mới sợ hãi bay đi.

"Nè, Harry, mình muốn qua đó xem thử!" Alice chỉ vào cái ngôi nhà be bé xinh xinh cách đó không xa. Edward nhìn thấy nó là nghĩ ngay tới ngôi nhà bánh kẹo vẫn hay được kể trong các câu chuyện cổ tích, mái nhà được làm bằng bánh quy, vách tường là bánh gatô, bên trên còn được tô điểm thêm bằng các loại kẹo, anh thề rằng anh còn thấy được lớp bơ sữa dày đặc chảy trên mặt tường nữa, một cô bé gái đứng cạnh còn quẹt ngón tay vào liếm lấy nó.

"Đây là Ngôi Nhà Kẹo Ngọt." Harry chỉ vào biển tên nhà trên khung cửa được viết bằng mứt hoa quả. Tên cửa hàng này là Ngôi Nhà Kẹo Ngọt, bên trong chật ních các phù thủy đủ loại tuổi, nam có, nữ có, ai ai cũng hứng chí chọn kẹo. Alice kéo hai người con trai lách qua dòng người tấp nập, đứng lại trước giá đựng kẹo.

"Harry! Cậu xem này!" Alice cầm lấy một con bọ cánh cứng từ kẹo, con bọ không ngừng vùng vẫy dưới sự kiểm soát của cô nàng ma cà rồng nhỏ nhắn, Edward đọc tờ quảng cáo về loại kẹo này trên hộp pha lê đựng chúng, nó giới thiệu loại kẹo này rất giàu protein, được chế từ bọ cánh cứng vàng ở lăng mộ Pharaoh Ai Cập bọc trong nhựa cây trấp Brazil, chàng ma cà rồng co rút khóe miệng, anh thật sự chẳng mong biết vị của con bọ cánh cứng chuyên canh chừng lăng mộ đó chút nào. Edward quay đầu lại thì thấy Harry đã chen vào đây, cậu đang nghiên cứu con bọ cánh cứng phủ nhựa đường ấy với Alice, và – trên mặt – Alice rõ hưng phấn nhét mấy con bọ vào miệng nhai tinh tế, mặc cho Edward cảm thấy buồn nôn thế nào, cô nàng dường như hoàn toàn chẳng để ý.

"Alice, kẹo này vị như thế nào?" Harry hỏi.

Cô nàng ma cà rồng nhỏ nhắn như tinh linh nhăn mũi đáp: "Nó giông giống vị bùn đất ấy, khá gớm," Alice lại bổ sung, "Có điều nó vẫn đang ngọ nguậy trong miệng mình, món này rất thú vị!"

Harry nhíu mày.

Edward giải thích: "Ngoài máu ra thì ma cà rồng ăn gì cũng chỉ cảm nhận được vị bùn đất thôi. Nhưng Alice rất hưởng thụ những lần được va chạm với cái mới, thế nên em ấy đang tính thử hết số kẹo ở đây, mỗi loại một lần." Nói đến đây, Edward rùng mình, Alice luôn là người kì lạ nhất.

Cuối cùng Alice mua một hộp kẹo máu với ba sợi dây chuyền đính đá quý đẹp đẽ, còn Edward mua một cuốn sách về Lịch sử pháp thuật và một cuốn về Độc dược. Harry biết họ không lái xe tới đây, mà bộ pháp thuật vừa thông báo đã kết nối xong mạng Floo cho cậu, nên cậu liền lôi hai người vòng qua trước lò sưởi của tiệm giỡn, chỉ cho họ cách dùng bột Floo. Edward khiếp sợ nhìn ngọn lửa cháy hừng hực trong lò sưởi, anh chả tài nào hiểu nổi tại sao người ta lại dám đâm đầu vào ngọn lửa này, nó quá nguy hiểm! Alice quả là không chút lo lắng, cô nắm một nhúm bột, đứng trong ngọn lửa xanh lè, hô to một câu "Biệt thự Lovegood", ngọn lửa nuốt trọn cô gái ma cà rồng, chỉ lát sau Alice đã biến mất.

"Lovegood?" Edward cau mày, "Tôi tưởng căn nhà ấy là của cậu?"

"À, khách quan mà nói thì căn nhà đó đúng là của tôi, còn Luna, là người bạn tốt Luna Lovegood của tôi, cô bé ấy sử dụng danh nghĩa bản thân để tôi chuyển đến Forks."

"Luna là bạn gái cậu?"

"Cái gì? Không! Luna chỉ là bạn tốt của tôi! Mặc dù cô bé hơi kì lạ, nhưng đó là một cô gái tốt. Từ sau khi tốt nghiệp Hogwarts, Luna liền đi muôn nơi tìm kiếm những sinh vật huyền bí trong truyền thuyết. À mà, tôi không dám tưởng tượng đến cảnh cô bé ấy gặp Alice đâu." Harry cười khẽ, cảnh tượng Luna ở chung với Alice quả thật rất thú vị.

Edward nhíu mày: "Tại sao?"

"Bởi Luna cũng là một nhà tiên tri, lần đến Forks này là lời đề nghị của cô bé. Ấy chà, hai nhà tiên tri ——" Harry cố tình kéo dài âm điệu chọc cười Edward.

"Tôi cần phải về La Push, chắc hai người không ngại một mình đợi ở đấy chốc lát chứ?" Edward gật đầu, Alice đã sớm xin xỏ được tới phòng Harry, và cảm thán bầu trời sao từ phép thuật ấy không ngớt.

Harry độn thổ tới trước mặt Sam, anh chàng người sói giờ đã không còn thấy bất ngờ nữa, anh dẫn Harry đến các góc rừng để bổ sung thêm chú ngữ Runes, quan sát cậu bé phù thủy vẫy cây đũa phép Cơm Nguội, thì thầm câu thần chú bằng tiếng Latin kì lạ, bỗng từ xuất hiện một lá chắn phép thuật vàng rực rỡ bao trọn La Push, và chỉ tích tắc sau nó tan biến trong không khí. Sam đưa tay chạm thử vào nơi lá chắn mới nãy đã được dựng lên, hiện tại chỉ còn cảm nhận được không khí.

"Tôi đã ếm thêm một cái bùa bên trên, chỉ cần người nào có ý định xấu hoặc sinh vật huyền bí tiến vào, lá chắn này sẽ tự báo vị trí và thân phận của đối phương cho tôi, nhưng vì nó chỉ có thể báo cho người ếm bùa nên nếu có chuyện thì tôi sẽ nhắn tin vào điện thoại di động các anh." Harry hài lòng đánh giá thành phẩm của chính mình, lên tiếng giải thích.

Sam gật đầu, hóa thành một con sói lớn, anh để cậu bé nằm bẹp lên lưng mình rồi chở cậu trở về La Push, Seth và những người sói khác đã có mặt ở đó từ lâu. Harry nhận lại chìa khóa, giao mấy món đồ trang sức cho Sam, sau đó tự lái xe về nhà. Xe vừa mới tới nhà là Edward đã xuất hiện ngay cửa. Chàng ma cà rồng anh tuấn đến trước buồng lái xe, mở cửa, đưa tay mời Harry vịn vào. Dẫu cậu có hơi ngập ngừng, nhưng vẫn để Edward hộ tống ở cửa.

"Chào mừng về nhà, Harry." Edward nở một nụ cười quyến rũ.

Harry cũng đáp trả đối phương bằng một nụ cười y hệt: "Tôi đã về."

-o0o-

(•Sam•): tui cảm thấy Edward với Alice càng ngày càng tự nhiên luôn á:3 cơ mà chương này được cái vừa tốn thính vừa tốn chất xám cho tui ~~