[Harry Potter] Phản Bội

Chương 40: Tiệc tối bất ngờ



Cuối cùng đã có thể quang minh chính đại sử dụng pháp thuật, Bellatrix kéo theo hành lý, đang chuẩn bị dùng thuật độn thổ trở về quảng trường Grimmauld, lại có chút ngoài ý muốn khi thấy Cygnus đang chờ cô trên sân ga, hướng cô vẫy tay.

Thuân theo mà đi qua, gọi một tiếng "cha", Bellatrix an tĩnh chờ Cygnus mở miệng, cô biết hôm nay cha sẽ đến đón cô, nhất định là có chuyện muốn nói với cô, mà không có gì bất ngờ cả, hẳn là lại liên quan đến chủ đề sau khi tốt nghiệp phải làm gì.

Thấy Bellatrix yên tĩnh đứng chờ mình ở phía trước, lại cúi đầu đợi mình nói chuyện, Cygnus bất giác nhẹ giọng: "Bellatrix, con cuối cùng cũng tốt nghiệp, ta và cô Walburga của con đều rất vui. Con luôn luôn là một đứa trẻ nghe lời, cũng không bao giờ khiến chúng ta phải lao tâm lao lực. Về tương lai của con sau khi tốt nghiệp, ta và cô con đã bàn bạc, muốn con đi theo Voldemort, vì thế giới phù thủy huyết thống tinh thuần sau này của chúng ta mà cố gắng..."

"... Chúng ta tin tưởng con sẽ vì gia tộc Black mà đem lại vinh quang. Bởi vậy, bữa tiệc mà cô con chuẩn bị tối nay, sẽ như một bữa tiệc chúc mừng con tốt nghiệp, chủ yếu muốn con nhận thức trước một chút với các trưởng bối ở các gia tộc giống như chúng ta, đều một lòng cố gắng vì sự nghiệp của cộng động thuần huyết. Sau đó vài ngày khi Lord có thời gian rảnh, chúng ta sẽ chính thức giới thiệu con với Lord, thỉnh cầu hắn cho phép con gia nhập hàng ngũ của hắn."

Quả nhiên giống y hệt dự liệu của Bellatrix, cô cúi đầu kìm nén sự châm chọc trong mắt, dùng thanh âm cung kính đáp lại: "Cha, con ban đầu hẳn là nên nghe theo an bài của cha và cô, nhưng mà, con đã chuẩn bị đáp ứng lời cầu hôn của Alexander, chỉ là chưa kịp nói với cha cùng cô."

"Alexander?" Cygnus cảm thấy có chút ngoài ý muốn, kinh ngạc mà hỏi lại: "Alexander nào?"

"Alexander Von Ludwig, con thứ của gia tộc Ludwig ở Đức, anh ấy mấy ngày nữa sẽ về Anh, đến lúc đó sẽ trực tiếp đến bái phỏng cha, cùng cha thương lượng về thời điểm đính hôn thích hợp của chúng con."

"Gia tộc Ludwig?" Cygnus trầm ngâm, "Đây quả thực cũng là một sự lựa chọn, như vầy đi, ta tối nay lại cùng cô con thương lượng một chút, chờ vài ngày sau khi Alexander đến, chúng ta sẽ đưa ra quyết định cuối cùng. Nhưng mà, tiệc tối hôm nay, con vẫn phải tham dự."

"Đúng vậy, con hiểu mà, cha." Thuận theo mà đáp ứng yêu cầu của Cygnus, Bellatrix cùng ông dùng thuật độn thổ trở về nhà.

Sau khi màn đêm buông xuống, Walburga đứng bên ngoài chào đón các khách mời tham dự lục tục đi đến cửa lớn. Bellatrix mặc một bộ lễ phục màu hồng nhạt, đứng bên cạnh Walburga cùng bà tiếp đón khách đến, cũng dưới từng lời giới thiệu của bà, cô hướng từng người một nở những nụ cười tiêu chuẩn.

Mà khách đến, ai ai cũng đều nhìn Bellatrix với vẻ ý vị sâu xa, cũng cùng Walburga trao đổi một ánh mắt mà cô không hiểu được, khách khí nói: "Walburga, chúc mừng nha, cháu gái của cô tốt nghiệp từ Hogwarts, thật tài giỏi." Cái loại ánh mắt đánh giá này, khiến Bellatrix cảm thấy không thoải mái chút nào.

Cùng vài quý tộc mà Walburga giới thiệu nhảy mấy điệu nhảy, Bellatrix lấy cớ có chút mệt, đứng ở một góc, nhợt nhạt mà bắt tay vào chọn đồ uống. Cô âm thầm suy nghĩ, thanh danh của gia tộc Ludwig, hẳn là làm cho Walburga vừa lòng, chờ sau khi Alexander trở về đính hôn với cô, là cô có thể hoàn toàn thoát khỏi nơi này, bắt đầu cuộc sống mới, rời xa những hỗn loạn thị phi, về sau, cố gắng yêu Alexander, cùng anh ấy nâng đỡ lẫn nhau, du lịch khắp thế giới.

Có chút mệt mỏi xoa xoa thái dương, Bellatrix xoay người chuẩn bị lại đi lấy một ly đồ uống, cũng không để ý chút nào khi lại nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên, tỏ vẻ lại có khách đến cùng với thanh âm kích động của Walburga: "Lord, ôi, tôi rất vinh hạnh, ngài thế nhưng lại tự mình đến tham gia tiệc tối nhỏ bé này, thật sự khiến tôi có chút không nén nổi kinh sợ."

Tay cầm cốc đột nhiên nắm chặt, sức lực mạnh đến nỗi cơ hồ muốn bóp nát thủy tinh, Bellatrix không thể ngờ nổi cơn ác mộng nhiều năm - Voldemort kia của cô thế nhưng sẽ đích thân đến gia tộc Black.

Nghe được âm thanh bước chân dần dần đi vào, lời nói của Walburga ngập tràn kinh sợ: "Lord, xin cho phép tôi vì ngài mà giới thiệu cháu gái của mình, Bellatrix Black, con bé vừa tốt nghiệp Hogwarts, tiệc tối hôm này cũng chính là dành để chúc mừng con bé."

Không ngừng điều chỉnh hô hấp của chính mình, Bellatrix cố gắng khiến bản thân có thể biểu hiện như thường mà hành lễ, nhưng đột nhiên một đôi chân thon dài ngăn lại ý định của cô, khiến hành động của cô vô thức đình trệ. Hơi run rẩy ngẩng đầu lên, lại nhận ra chính mình thế nhưng bắt gặp một đôi mắt quen thuộc.

Đáy mắt hắn chứa đầy cuồng ngạo, lại chiếu ngược ra khuôn mặt hoảng sợ của Bellatrix, Gunta hơi hơi nhếch khóe môi, thanh âm trầm thấp mang theo một chút hàn ý: "Lần đầu gặp mặt, tiểu thư Black." Nhìn thì giống như sự chào hỏi thông thường, nhưng nắm tay của Gunta lại âm thầm tăng thêm lực đạo, siết cổ tay của Bellatrix đến phát đau.

Nhìn gương mặt hoảng sợ của Bellatrix, khóe miệng Gunta gợi nên một nụ cười lạnh lẽo, ý cười hoàn toàn không đến đáy mắt hắn. Trong mắt hắn như kết sương mù lạnh lẽo, lại phiếm một chút đỏ. Hắn đột nhiên buông cổ tay Bellatrix, sửa thành nắm lấy mấy ngón tay cô, rất thân sĩ đưa đến bên môi mà hôn: "Xin cho phép tôi tự giới thiệu một chút, tôi là Lord Voldemort, rất vui khi quen biết cô, tiểu thư Black."

Cử chỉ hữu lễ, phong phạm quý tộc, nhưng quanh thân mình hắn lại phóng ra pháp thuật thể hiện rõ sự phẫn nộ của hắn. Khác hẳn với Gunta ngày thường lúc nào cũng thu liễm khí thế, giờ khắc này, toàn bộ khí tràng của hắn cơ hồ đều khai hỏa, ép người đến mức không có năng lực phản kháng, mà khí thế như vậy, rất rõ ràng sáng tỏ thân phận chân chính của hắn, là cánh tay làm mưa làm gió trong toàn bộ giới phù thủy - Dark Lord.

Theo bản năng mà lùi về phía sau một bước, Bellatrix châm biếm sự ngu xuẩn của chính mình. Cô sớm nên nghĩ đến... Gunta, vừa hay, Guant, tên rõ ràng như thế, cô thế nhưng lại xem nhẹ!

Chỉ vì tiềm thức sợ hãi cùng trốn tránh, liền tình nguyện tin tưởng cái diện mạo khác biệt này, lại chưa bao giờ miệt mài đi điều tra thân phận chân chính của hắn. Chẳng lẽ vận mệnh thật sự không thể thay đổi sao? Cô cứ nghĩ rằng cô đã né tránh được người kia, nhưng thì ra cái kiếp nạn kia đã buộc định chắc chắn như vậy, khiến những năm tháng cố gắng của cô đều thành một câu chuyện cười.

Khóe miệng treo lên một nụ cười lạnh lẽo châm chọc, Bellatrix yên lặng nhìn chăm chú vào Voldemort không có ngôn ngữ. Cô vốn tưởng rằng hắn sẽ mãi là bí mật mềm mại và đau đớn trong lòng cô, nhưng sau khi bại lộ, nó lại trở thành cơn ác mộng nhiều năm của cô. Thế sự vô thường lặp lại, cái gọi là vận mệnh này thì ra là bắt nguồn từ bốn chữ 'tạo hóa trêu ngươi'.

Thấy Bellatrix cùng Voldemort cứ như vậy giằng co, Walburga cũng không khỏi có chút sốt ruột. Bà hơi tức giận mà đẩy đẩy cánh tay của Bellatrix, dường như có chút nghiến răng nghiến lợi gằn: "Bellatrix!" Ám chỉ cô phải quỳ gối hành lễ.

Giấu đi sự bi ai trong mắt, Bellatrix mặt không chút biểu cảm kéo góc váy, quỳ gối hành lễ: "Lord, hoan nghênh ngài đại giá quang lâm đến bữa tiệc tốt nghiệp của tôi, tôi thật sự cảm thấy không mấy vinh hạnh." Lời nói khách sáo và mới mẻ cứ như đối đãi với một người xa lạ mới gặp, ngang ngạnh sinh ra giữa bọn họ một khoảng cách xa xôi, lại đổi lấy sự tức giận ngày càng tăng thêm của Voldemort.

Thấy ánh mắt né tránh của Bellatrix, âm thanh của hắn cũng là mềm nhẹ nhưng lại chứa đầy nguy hiểm: "Walburga, bà quả thực có một cháu gái xuất sắc."

Walburga cung kính cúi đầu, kích động đáp: "Cảm tạ Lord đã khen ngợi. Bellatrix ở Hogwarts có thành tích rất tốt, hơn nữa, là một hậu duệ thuần huyết, con bé luôn lấy huyết thống của chính mình làm kiêu ngạo, cũng vô cùng ngưỡng mộ thuyết luận huyết thống tinh thuần của ngài."

"Vậy sao? Lời này thật khiến người ta vui mừng, sự nghiệp thuần huyết chính là cần những dòng máu mới mẻ này gia nhập." Nói đến đây, Voldemort quay đầu, giống như thành khẩn hỏi Bellatrix: "Tiểu thư Black không biết đã có tính toán gì sau khi tốt nghiệp chưa? Hay là giống như lời mà cô tiểu thư nói, nguyện ý vì cộng đồng giới phù thủy huyết thống tinh thuần mà phấn đấu?"

"Tôi..." Bellatrix đang muốn mở miệng, lại bị Walburga hưng phấn đánh gãy: "Đúng vậy! Lord! Bellatrix hi vọng có thể được trở thành tùy tùng của ngài, dưới sự dẫn dắt của ngài mà triển khai sở trường, hướng ngài đâng lên sự trung thành của gia tộc Black chúng ta." Đồng thời, tay Walburga nắm lấy cánh tay Bellatrix, lực đạo to lớn, móng tay dường như đã đâm xuyên da thịt cô.

Chịu đựng đau đớn, thấy các khách mời xung quanh nhất thời đều an tĩnh lại hướng bên này quan sát, Bellatrix biết lúc này nếu như không phản bác, nhất định liền không còn cơ hội rời đi. Cô kiềm nén sự sợ hãi, muốn mở miệng biện giải, lại đột nhiên nhận ra chính mình hoàn toàn không nói nên lời, hiển nhiên Voldemort đã trong lúc cô bất tri bất giác, cho cô một cái bùa khóa lưỡi.

Chống lại ánh mắt phẫn nộ của Bellatrix, Voldemort đột nhiên vui vẻ nở nụ cười, hắn thuận tay bưng lên ly champagne ở chiếc bàn bên cạnh, giơ lên cao, đối với toàn thể mọi người tuyên bố: "Lại có một vị phù thủy mới vĩ đại gia nhập hàng ngũ của chúng ta, ta cảm thấy phi thường cao hứng. Sự nghiệp của chúng ta chắc chắn sẽ có càng nhiều người gia nhập, các phù thủy thuần huyết sẽ có tương lai càng thêm tốt đẹp. Chúng ta hãy vì thế giới phù thủy tinh thuần ngày mai mà cụng ly, vì thuần huyết!" Nói xong, hắn dẫn đầu, uống một hơi cạn sạch.

"Vì thuần huyết!" Toàn bộ mọi người đều nâng ly rượu lên phụ họa, bao gồm cả Walburga ở bên người, gồm cả người đang ở xa xa, dùng ánh mắt phức tạp mà nhìn cô và Walburga, Cygnus. Chỉ có một mình Bellatrix là thẫn thờ, xem ra quyết định mà trưởng bối đưa ra đêm nay đã có, cô cũng không cách nào phản kháng.

Buông ly rượu trong tay, Voldemort xoay người nhìn về phía Walburga: "Walburga, ta đối với biểu hiện trung thành của gia tộc Black vô cùng vừa lòng, nhưng ta trước hết đành phải rời khỏi đây, qua vài ngày nữa, ta hi vọng bà cùng tiểu thư Black sẽ đến trang viên của ta, giúp tiểu thư có thêm hiểu biết về sự nghiệp của chúng ta."

Nói xong, hắn lại nâng bàn tay Bellatrix lên, khẽ hôn vào đó: "Tiểu thư Black, tôi phi thường chờ mong sự gia nhập của cô, hẹn gặp lại!" Cùng lúc đó, Bellatrix nhận ra bản thân đã có thể nói chuyện trở lại, hiển nhiên Voldemort đã giải bùa khóa lưỡi. Nhìn cô rồi nở một nụ cười ý vị sâu xa, Voldemort ở trước mặt mọi người xoay người thành hình vòng cung, rời khỏi dinh thự nhà Black.

Cygnus đi đến bên người Bellatrix, vỗ nhẹ bờ vai cô: "Bellatrix, ta cứ nghĩ đến buổi tối mới lại cùng cô con nói về chuyện đính hôn của con và Alexander, lại không nghĩ rằng Lord thế nhưng sẽ tự mình đến đây. Con đã bị hắn chọn làm tùy tùng, có khả năng sẽ không thể rời Anh nữa. Có lẽ, con nên thuyết phục Alexander, ta nghĩ Lord sẽ rất cao hứng khi lại có thêm một vị tùy tùng có năng lực gia nhập."

Không. Hắn sẽ không bỏ qua cho cô. Cho dù Alexander có vì cô mà nguyện ý gia nhập Tử thần thực tử, Voldemort cũng sẽ ngăn không cho bọn cô đính hôn. Bellatrix biết hiện tại không thể lại liên lụy Alexander, cô không thể lại khiến lửa giận của hắn đốt đến người Alexander, ngoại trừ khuất tùng (khuất phục, phục tùng), có lẽ, cô chỉ còn lại một con đường duy nhất, chính là bỏ lại hết thảy, một mình trốn thoát.

Bellatrix cố gắng để thần sắc bản thân như thường tiếp tục tiệc tối, nhưng sau khi Voldemort đi rồi, các quý tộc hiển nhiên cũng đều có chút không yên lòng, không bao lâu đều ào ào cáo từ.

Việc này lại không ảnh hưởng gì đến tâm tình của Walburga, sau khi tiễn bước vị khách cuối cùng, bà quay người lại, nở nụ cười hòa ái khó có được với Bellatrix, gật gù nói: "Bellatrix, biểu hiện của con tối nay thật không sai, ta nghĩ Lord thực sự rất vừa lòng với con. Hai ngày tiếp theo con ở trong nhà đi, cẩn thận suy nghĩ lần sau gặp Lord nên nói gì, con phải khiến Lord thấy được sự trung thành của nhà Black chúng ta."

Tựa như thường ngày, Bellatrix đáp: "Vâng thưa cô." Sau khi hành lễ, Bellatrix trở về phòng của mình.