Gặp Nhau Lúc Thời Gian Yên Lặng

Chương 11



An Ninh nhanh chóng vẽ xong tranh gửi cho Nhất Thể Cơ.

Nhất Thể Cơ thật lâu không rep lại, cuối cùng Quân Duyệt không biết từ đâu đột nhiên nhảy ra.

Quân Duyệt (tình địch): Diệp Tử, Nhất Văn nhờ tôi nói với cậu, banner rất tuyệt!

Diệp Tử: Sao cô ấy không tự nói với tôi?

Quân Duyệt (tình địch): Tôi cũng không biết, em ấy đang ở bên kia khóc sướt mướt, nói mãi không nên lời.

Diệp Tử: ……..

Mọi việc tiến hành rất thuận lợi, kịch đã bắt đầu thu âm, An Ninh chờ không được đem hết âm của An Liễu mang đi nộp, căn bản nhớ không rõ An Liễu dặn mình thế nào, thiếu chút nữa ED cũng mang tới nộp luôn, nếu không vì chút lý trí còn sót lại, phỏng chừng đã bị bại lộ rồi (ED: ending, nhạc kết)

Nhất Thể Cơ: ……Sao mấy người bừng bừng huyết chiến vậy?

Hà Liễu Triêu Phong:?

Nhất Thể Cơ: Cậu là người thứ 3 nộp âm, trước cậu năm phút Quế Hoa cũng vừa nộp. Quy Ẩm sáng sớm nay đã giao âm, sau đấy thì Diệp Tử nộp banner. Sao tổ kịch ta đột nhiên khí thế vậy?

Quế Hoa và Quy Ẩm đều đã nộp rồi?

Bản cậu gửi đi vốn được thu âm từ trước, đương nhiên sẽ gửi sớm, thế nhưng hai người kia, sao lại nộp sớm vậy? Chẳng lẽ tối qua Quy Ẩm cũng không ngủ sao.

An Ninh nhìn tên Quy Ẩm trên màn hình, trong lòng nảy lên những cảm xúc không tên gọi.

[Cái người Phong Diệp kia, cả đời này mình cũng không vượt qua nổi] So với Phong Diệp, Quân Duyệt chẳng có chút lực sát thương nào.

Hà Liễu Triêu Phong: ……..Tôi và các bạn nhỏ thân mến đều shock ngây người..

Nhất Thể Cơ: haha!!!!!!!!!!!!

Nhất Thể Cơ: ……..

– a đợi một chút..

An Ninh đợi một lúc lại đợi một lúc, phải thật lâu sau Nhất Thể Cơ mới rep lại.

Nhất Thể Cơ: ……..

– anh và các bạn nhỏ thân mến đều soái ngây người!!!!!!!

Cái gì?

Nhất Thể Cơ: Đủ âm thu rồi……..

Hà Liễu Triêu Phong: Cái gì cơ?

Nhất Thể Cơ: Đủ âm thu rồi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Hà Liễu Triêu Phong: Tôi không tin!

Nhất Thể Cơ: Tui cũng không tin! Đây là kỳ tích!!!!!!!!!!!

– hiện tại mọi thứ đều đã sẵn sàng, chỉ chờ phản âm! Suốt mấy năm nay đây là lần đầu tiên tui cảm động đến vậy! Tui muốn tới diễn đàn khoe a! Tui muốn đi khoe..

An Ninh không biết nên cảm thấy thế nào, mọi người, thật sự là quá tuyệt.

An Ninh cảm động muốn khóc, mọi người trong lòng đều kính nể và lưu luyến với Phong Diệp. An Ninh thực sự tò mò, không biết đấy là người như nào.

Trên diễn đàn.

Hâm mộ tui đi, ghen tị với tui đi, cả tổ kịch cùng nhau một ngày một đêm thu kịch, sang ngày thứ hai, toàn bộ âm thu từ áo rồng cho đến chủ dịch đều đủ! Đủ hết đó!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Bình luận phía dưới có bao nhiêu ước ao đố kị.

1L, em gái điên rồi sao, có nằm mơ cũng không nên qua đây kể chứ, tiện thể xin sô pha..

2L, em gái chắc đọc nhiều võng phối văn lắm nhỉ...

2L, tui có thể chứng minh, lời em kế hoạch trên nói là thật..!Thật sự không thể tồn tại..

4L, nói miệng không không có bằng chứng thì nói làm giề.

5L, [hình ảnh] he he he he he he he he he he he he he he he he he he he he he

6L, em gái kế hoạch YY đó à..

7L, không tin

8L, (⊙o⊙)!! cái tốc độ ánh sáng giề đây?

9L, FML, thật không khoa học!!

10L …….

Kế Hoạch – Nhất Thể Cơ: Cá Chua Ngọt mau cút ra đây cho ta!!!!!!!!!

Dẫn Truyện – Cá Chua Ngọt: sama có gì chỉ bảo?

Kế Hoạch: Tui đi khoe khoang một chút! Sao cậu lại đem ảnh ra công bố!

Dẫn Truyện – Cá Chua Ngọt: Đại nhân, tiểu nhân hông dám, chỉ là tiểu nhân rất thích Phong Diệp.. hơn nữa không phải cuối cùng sẽ công bố hay sao huhuhu

Kế Hoạch – Nhất Thể Cơ: Mau biến!

Dẫn Truyện – Cá Chua Ngọt: a a a a a em.. biến không được a

Trang Trí – Diệp Tử: bớt giận bớt giận.. Chua Ngọt vẫn còn lương tâm mà.. cậu ấy đã nhờ em xóa tên người trong tổ kịch đi rồi..

Kế Hoạch – Nhất Thể Cơ: Thật khéo, Tiểu Diệp Tử, em cũng có phần sao?!

Trần Thu – Quy Ẩm: Bài post là của em đấy Cơ Cơ.

Kế hoạch – Nhất Thể Cơ: ………..

– mấy người bao che cho nhau..

– Quy Ẩm đại thần, cả anh cũng có phần nữa!

Áo Rồng – Thanh Minh: Nên nói là, ở đây ai cũng có phần.

Kế Hoạch – Nhất Thể Cơ: …………

– thôi được rồi! Cái tâm lý muốn khoe khoang này tui hiểu, tui hiểu mà!

Lại cư nhiên quên mất bài post của chính mình..

Âm thu tương đối ổn, nhưng cũng chỉ là tương đối thôi, phản âm có vài vấn đề, cho dù là của Đại Thần nhưng cũng pia kịch trở lại tầm mười câu, duy chỉ có Hà Liễu Triêu Phong cần sửa ba câu thôi. Trong đó có hai câu là vì tiếng ho..

Tất thảy công lao đều thuộc về An Liễu cùng tình yêu của em ấy dành cho bộ kịch. Một phần khác nhờ công cắt âm của thiên sứ An Ninh.

Kế Hoạch mừng rỡ, nhưng có lại có người đang phát sầu.

Hậu kỳ – Dã Cúc: Phong tiểu thụ tui không để yên cho cậu đâu!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

– cậu dám gửi cho tôi bản thu có một đống tạp âmmmmmmmmmm!!!!!!!!!!!!!!!!!

– FML nhà cậu!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Kế Hoạch – Nhất Thể Cơ: [lau mồ hôi] Cúc tiểu thụ bớt giận.

Lúc này đây, An Ninh đã sớm bỏ chạy, tập làm game thủ a..

[Thế giới] Kiến Phùng Sáp Côn: Bán đồ.

[Thế giới] wwa: Dâm Côn trong truyền thuyết đây sao! Dâm Côn sao anh lại đem đồ thượng phẩm đi bán vậy?

[Thế giới] Diệp Tử: Kiến Phùng Sáp Côn?

[Thế giới] Lão bà theo anh đi: Bao nhiêu tiền?

[Thế giới] Kiến Phùng Sáp Côn: Diệp Tử?

[Thế giới] Lão công đi chậm một chút: Lão công QQ, em không muốn làm hòa thượng..

[Thế giới] Diệp Tử: Thiên vương đắp địa hổ!

[Thế giới] Kiến Phùng Sáp Côn: Bảo tháp trấn hà yêu!

[Thế giới] Diệp Tử: Sừ hòa nhật đương ngọ!

[Thế giới] Hoàng Nhất Kiếm: ………..

[Thế giới] Kiến Phùng Sáp Côn: Thanh Minh thượng hà đồ!

[Thế giới] Thanh Minh: -“-

[Thế giới] Kiến Phùng Sáp Côn: Diệp Tử lai yến ổ.

[Thế giới] Cây gậy thần: FML, hòa thượng cầm thuốc nổ theo làm gì!

Kiến Phùng Sáp Côn: Cậu tới để làm chi?

Thanh Minh: Xem náo nhiệt.

Diệp Tử: Hai người cũng chơi trò này?

Tiểu Diệp Tử cấp 13 ngước nhìn hai người mãn cấp tỏa kim quang rực rỡ.

Kiến Phùng Sáp Côn: Không chỉ có hai chúng tôi.

Thanh Minh: Nhưng mà, đúng là bây giờ chỉ có hai chúng tôi.

Diệp Tử: Kiến Phùng Sáp Côn, anh muốn bán đồ sao? Sao vậy?

Kiến Phùng Sáp Côn: Bởi vì người dùng bây giờ đã không còn là cậu ấy.

Nhân vật Kiến Phùng Sáp Côn giơ tay lên làm một động tác, thấy được hai người một nam một nữ

Người nữ tên Hà Liễu Triêu Phong, ngọt ngào gọi người nam hai tiếng lão công.

An Ninh ngẩn người, lập tức mở tài liệu liên quan đến trò chơi ra. Đăng nhập bị thất bại, một lần nữa vẫn bị thất bại.

An Ninh cũng không tức giận, quay lại phần đăng ký tiến hành sửa mật mã.

Lần đăng nhập này đương nhiên thành công.

Đôi nam nữ kia đang nói chuyện vui vẻ, người nữ đột nhiên bị out, sau đó ánh quang rực rỡ hiện lên, lại một lần nữa xuất hiện.

An Ninh nhìn thoáng qua hành trang, cây Long Côn màu vàng yên tĩnh nằm trong góc được khóa lại.

An Ninh nhìn nhân vật nam kia đứng bên cạnh nói bô bô gì đó. Trực tiếp hướng đến phía nhân vật hòa thượng.

Người nam như phát hiện ra gì đó, đột nhiên rút kiếm đâm về phía nhân vật nữ.

“Hắc!” Thanh kiếm bị chặn lại, nam nhân cầm kiếm bị trọng thương.

Một tiên nữ y sư bay đến trước mặt hòa thượng. Tà áo bay lượn trong không trung, hình ảnh vô cùng diễm lệ. Không ít người đứng bên cạnh thở dài trông một màn này.

Thế giới này thật nhiều người bất lương, hack đồ của người đã chết, dùng rất vui sao?

Hà Liễu Triêu Phong: Hòa thượng, đây là tặng cho anh, nhận đi.

Y sư giao chiếc côn vàng cho hòa thượng, cây côn xếp hạng hai trong số vũ khí mạnh nhất, An Liễu tốn không ít ngày mới luyện thành được.

Hòa thượng cầm chiếc côn Thiếu Lâm đang phát quang, mở to hai mắt nhìn bóng nữ nhân bay lượn uyển chuyển tựa hồ điệp.

Hà Liễu Triêu Phong: Quên mất.

Kiến Phùng Sáp Côn: ……. đam mỹ hài

Thanh Minh: Quên…

Hậu kỳ hoàn thành bản kịch thử sau ba ngày. Mọi người ở YY mong ngóng phát kịch.

Cuối cùng kịch thử cũng được phát. Suốt thời gian đó mọi người đều im lặng, thẳng đến khi phát xong.

“Thật là tuyệt Cảm giác rất tuyệt a ” Nhất Thể Cơ không khỏi kích động.

“CV đều rất đẳng cấp, tạo cảnh cũng rất tuyệt, Nói Mớ nè, giọng cậu dễ thương quá XD!”

[Không đúng.]

Dã Cúc đang định nói, lại thấy trên bình luận hiện lên một câu.