Dưỡng Long

Chương 8: Đi nhân gian không?!



Tiểu giao từ sau đêm ở trong tay Yến Chỉ Hoài thống khoái phát tiết, biết đến ngọt ngào, thực tủy tri vị, vừa đến buổi tối liền quấn lấy Yến Chỉ Hoài, muốn hôn muốn sờ. Lần đầu tiên là Yến Chỉ Hoài ở dưới tình huống hoàn toàn khiếp sợ, hồ đồ quên giãy dụa, mới bị nó cưỡng ép. Lần thứ hai đã có thể tỉnh táo, đem Tiểu giao đang sờ loạn hôn loạn trên người hắn quăng xuống, tùy ý nó đối mặt với vách động sinh hờn dỗi cũng tốt, vây quanh hắn nước mắt lưng tròng giả bộ đáng thương cũng tốt, hoàn toàn bất vi sở động.

Tiểu giao vô kế khả thi, đành phải nằm bên cạnh Yến Chỉ Hoài, ủy khuất hừ hừ tự mình động thủ giải quyết. Yến Chỉ Hoài từ từ nhắm hai mắt giả bộ ngủ, lỗ tai lại nghe Tiểu giao vừa thở hổn hển, vừa nhỏ giọng kêu tên của hắn. Trong bóng đêm tản ra hơi thở nồng đậm dâm mĩ, hắn không cần quay đầu, cũng biết cặp mắt tràn đầy tình dục kia giống như muốn xỏ xuyên hắn, đang gắt gao nhìn chằm chằm chính mình. Yến Chỉ Hoài cực lực nhẫn nhịn, cũng không biết trong lòng mặc niệm tâm pháp khẩu quyết bao nhiêu lần, mới miễn cưỡng duy trì trấn định. Ai ngờ Tiểu giao phía sau khí tức đột nhiên run lên, dường như đã vô pháp nhẫn nại áp lên, hai tay chặt chẽ ôm chặt thân mình hắn, không để ý hắn chống cự, cách y phục hung hăng vuốt ve đùi trong hắn vài cái, rốt cục phun ra.

Yến Chỉ Hoài khuôn mặt tái mét. Rốt cuộc không thể tiếp tục giả bộ ngủ, đột nhiên xoay người ngồi dậy, một tay nhấc Tiểu giao vẫn dính sau lưng hắn lên. Tiểu giao hơi hơi khép hờ mắt, đang còn thở dốc, bất ngờ không kịp đề phòng bị Yến Chỉ Hoài một phen nhấc lên, sợ tới mức lập tức mở mắt, thấy hắn vẻ mặt giận dữ, không khỏi co lại thân mình, tội nghiệp nhìn hắn.

Yến Chỉ Hoài sắc mặt xanh mét nhìn nó:“Không phải đã nói với ngươi, không được làm loại chuyện này với ta nữa sao?”

Tiểu giao ủy khuất hạ mi mắt, nhỏ giọng biện giải:“Ta…… Ta không có, ta không dùng tay ngươi, liền cọ cọ…… cũng không được ư?”

Cái gì kêu “Liền cọ cọ”…… Yến Chỉ Hoài trước mắt biến thành màu đen, Tiểu giao hoàn toàn không rõ hắn vì sao tức giận, cũng không hiểu được căn bản không nên làm loại chuyện này với hắn, không cho nó mượn tay mình phát tiết,nó nghĩ đổi phương thức khác, liền dính vào thân thể hắn, sẽ vô sự ư?

Thở dài thật mạnh một hơi, Yến Chỉ Hoài từ từ nhắm hai mắt bất đắc dĩ nói:“Ta phải nói bao nhiêu lần ngươi mới hiểu? Ngươi không nên làm chuyện này với ta, việc này căn bản chính là không đúng ……”

“Ta thích ngươi, cũng không đúng ư?” Thanh âm nghẹn ngào truyền đến, Tiểu giao ngẩng đầu, hốc mắt đỏ lên, chấp nhất nhìn hắn,“Ta tuyệt không muốn làm chuyện này với người khác, ta chỉ thích một mình ngươi thôi, cũng không đúng ư?” (huhu, tội nghiệp bé giao ngây thơ qué, đả đảo Hoài ca)

Trong lòng Yến Chỉ Hoài phút chốc bị đả kích, kinh ngạc nhìn Tiểu giao, cặp mắt kia vẫn nhìn chằm chằm mình, không hề thối lui, đúng là không cho phép hắn né tránh.

…… Bao nhiêu năm trước, cũng là một đôi mắt như vậy, thời khắc truy đuổi thân ảnh hắn, tình yêu cùng dục vọng giống như hỏa diễm thiêu đốt mãnh liệt, liều lĩnh muốn trói buộc hắn bên người. Khi đó hắn nhẫn tâm phất tay áo rời đi, bắt buộc bản thân không nhìn hỏa nhiệt trong cặp mắt kia, có thể nháy mắt điên cuồng thiêu đốt tất cả.

Cho dù trải qua luân hồi, quên đi tiền kiếp, lại vẫn đối với hắn tràn ngập dục vọng chiếm giữ mãnh liệt như thế…… Định mệnh dây dưa này, chẳng lẽ vô luận như thế nào cũng tránh không khỏi?

Nhưng con đường hắn đi là tu tiên, mọi sự vạn vật thuận theo tự nhiên, dục niệm bất sinh, ba lan bất kinh. Nếu không phải kiếp trước thua thiệt Tiểu giao, hắn sẽ không ở lại Tê Long Sơn này, toàn tâm toàn ý muốn giúp nó tu thành chính quả, thoát thai vi long. Nếu bản thân Tiểu giao rơi vào lưới tình mà không thể tự kềm chế, cứ đối hắn dây dưa không dứt, đối với hai người đều là trăm hại mà không lợi –nhưng Tiểu giao lại ôm tình cảm mãnh liệt như vậy đối với hắn, đều không phải một tay hắn tạo thành sao?

Nếu không phải hắn tư tâm làm bậy, lúc trước mạnh mẽ trói buộc  Tiểu giao bên người, năm tháng dài đằng đẵng suốt ngày gần hắn, Tiểu giao sao lại trở nên bây giờ trong mắt trong lòng, đều chỉ có một mình hắn? Tiền sự chi nhân, hậu sự chi quả, Tiểu giao cái gì cũng không hiểu, bất quá là có tình cảm với hắn, từ ỷ lại chậm rãi chuyển hóa thành thích mà thôi, lại có gì sai đâu?

Chống lại khuôn mặt đang lã chã chực khóc của Tiểu giao, Yến Chỉ Hoài rốt cuộc không nhẫn tâm, yên lặng đưa kéo thân mình nó lại, ôm vào trong lòng, nhẹ nhàng lau đi lệ ngân trên khóe mắt của nó.

Thân hình mềm dẻo giống như thiếu niên, mềm mại nằm trong lòng hắn, Tiểu giao ủy khuất không thôi cắn môi. Có chút đáng thương, thật là khiến người khác không đành lòng tái trách cứ nó.

Tuy hắn tu tiên đến nay đã hơn sáu trăm năm, thất tình lục dục sớm chặt đứt, làm sao đáp lại tâm ý của Tiểu giao? Mà Tiểu giao tương lai tu thành thực long, đứng trong long tộc, cũng tất nhiên là muốn thú thê sinh con. Có lẽ…… Thật sự nên mang Tiểu giao đi du ngoạn nhân gian một phen, để nó mở rộng nhãn giới, tăng thêm chút hiểu biết, có lẽ sẽ không chỉ thấy một mình hắn, như chim non không muốn rời xa hắn.

“Có muốn cùng ta đi nhân gian một chút không?” Nhẹ nhàng vuốt ve đầu Tiểu giao, hắn mở miệng hỏi nó.

Tiểu giao đột nhiên ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn hắn:“Đi…… Nhân gian?”

Mới trước đây nó tới nhân gian, kết quả bị cho là quái vật, những người đó ném đá, nhánh cây vào nó, mắng nó là yêu quái, nó đối với nhân loại một chút hảo cảm cũng không có.

Vì sao Yến Chỉ Hoài muốn dẫn nó đi nhân gian?

“Ngươi tương lai tu thành Long thần, tất nhiên được thụ phong làm chủ quản thủy phủ ở hạ giới, chưởng quản vũ thủy một phương, tạo phúc cho dân chúng. Sớm mang ngươi đi nhân gian một chút, dạy ngươi như thế nào yêu thương dân tình, cũng là việc nên làm.” Yến Chỉ Hoài cười cười,“Hơn nữa, cả ngày buồn rầu trong đỉnh núi, có gì thú vị. Nhân gian có thể náo nhiệt hơn trong Tê Long Sơn này nhiều.”

Tiểu giao thoáng chốc hai mắt sáng ngời:“Nhân gian hảo ngoạn sao?” Lại chần chờ một chút, bất an mở miệng,“Nhưng những người đó đều rất hung dữ, khi dễ ta, đánh ta, nói ta là yêu quái.”

Yến Chỉ Hoài nhịn không được cười rộ lên:“Bây giờ ngươi sớm có thể hóa thành hình người, ai còn cho rằng ngươi là yêu quái? Ngươi đừng đi gây chuyện thị phi, tự nhiên không có người đến khi dễ ngươi — hơn nữa, có ta ở đây, sợ cái gì?”

Tiểu giao nghe vậy thật vui mừng, đầu ủng ở trong lòng Yến Chỉ Hoài, ngọng nghịu nói:“Vậy ngươi mang ta đi, khi nào thì đi?”

Yến Chỉ Hoài đẩy hắn từ trong lòng ra, cười nói:“Mau ngủ đi, ngày mai chúng ta xuất sơn.”

Tiểu giao vô cùng cao hứng, còn muốn quấn quít lấy Yến Chỉ Hoài nói nhiều một chút, thấy hắn đã thẳng thân đi ngủ, đành phải ngậm miệng, ngoan ngoãn nằm xuống. Trước khi ngủ say sưa tưởng tượng tình hình náo nhiệt ở nhân gian, không khỏi bắt đầu chờ mong.

Sáng hôm sau, Tiểu giao khó được dịp tỉnh lại sớm hơn Yến Chỉ Hoài, biến hình thành nhân dạng xong,liền háo hức chờ Yến Chỉ Hoài dẫn nó xuống núi. Yến Chỉ Hoài nhìn nó, tuấn mỹ thiếu niên mười lăm,mười sáu tuổi, phong thái trác tuyệt, đi ra ngoài ai cũng sẽ cho rằng nó là quý công tử nhà ai đi? Không khỏi cảm thán, chẳng trách trong Tê Long Sơn này có thư yêu muốn dụ dỗ hắn, chỉ sợ là đến nhân gian, cũng sẽ rước lấy nhiều tâm hồn khuê nữ.

Tiểu giao kéo tay áo hắn:“Chúng ta mau xuống núi đi!” Vẻ mặt đầy hưng phấn. Yến Chỉ Hoài liền cười theo hắn đi ra sơn động, trước khi đi thiết hạ kết giới, che lại cửa vào sơn động, dọc theo đường mòn xuống núi, hai người hướng nhân gian mà đi.

————————————————

Thực tủy tri vị:đại khái là lần đầu tiên nếm thử thì cảm thấy rất thỏa mãn, sau đó thành thói quen, cứ muốn tiếp tục, không ngừng.

Dục niệm bất sinh, ba lan bất kinh : không nảy sinh dục niệm, không sợ hãi bão táp.

Thoát thai vi long: hóa thành rồng

Tiền sự chi nhân, hậu sự chi quả : đại khái giống câu “gieo nhân nào gặt quả nấy”

vũ thủy: nước mưa