Dẫn Sói Vào Nhà [Vân Cát Cẩm Tú]

Chương 37: Cảm tạ chàng năm đó không cưới



37-【1】

“Tôi, đầu tôi hơi choáng váng …… Chuyện hôm nay bỏ đi, mọi người đều là bạn học, không cần phải làm căng như vậy.” Khương Vi cắn môi.

Mọi người đều thấy được sắc mặt Khương Vi trở nên rất khó nhìn, thái độ của cô ta trước sau biến đổi như vậy làm mọi người không khỏi có chút kỳ quái.

“Cũng không mất bao nhiêu thời gian.” Tống An Thần không cho Khương Vi bất cứ cơ hội từ chối nào, nhấn xuống nút open của máy ghi âm, giọng nói Khương Vi phát ra từ máy ghi âm:

“Người đàn ông chất lượng tốt như vậy, cô là hold không được, cũng giống như năm đó cô hold Lục Xuyên không được.”

“Như thế nào? Làm tiểu tam đến phát nghiện? Sao lại thích cạy góc tường người ta như vậy, sao năm đó cô không đi ghi danh động gái Lam Tường đi?”

“Tiểu tam thì thế nào? Chỉ cần thượng vị thành công, còn sợ không làm được chính thất? Trước nay thắng làm vua thua làm giặc, Hạ Chi Tình, cô dù đắc ý như thế nào cũng không thay đổi được sự thật cô là thủ hạ bại tướng của tôi, nhìn thấy không, đây là nhẫn kim cương Lục Xuyên cầu hôn với tôi, là đồ vật cô đã từng vô cùng khát vọng, bây giờ đang đeo trên tay tôi, ha ha……”

Giọng nói Khương Vi nghe ra là đang cố ý đè thấp, nhưng dù sao giọng điệu kiêu ngạo như vậy không phải cứ nói nhỏ là có thể không để ai nghe, kế tiếp bỗng nhiên giọng nói Khương Vi cất cao, sửa lại điệu bộ kiêu ngạo lúc trước, ăn nói khép nép ôn nhu:

“Chi Tình, ở trong lòng mình cậu vẫn luôn là chị em tốt của mình, mình hy vọng cậu có thể tới tham gia hôn lễ của mình và Lục Xuyên.”

“Khương Vi cô có bệnh hả!”

……

Tống An Thần tắt ghi âm đi, nhìn mọi người, giọng điệu nhàn nhạt nói: “Sau khi nghe xong ghi âm, thị phi đúng sai, trong lòng mọi người đều có đáp án, mọi người khó có được tụ họp một lần, vốn không định đem mọi chuyện nháo lớn, nhưng Tình Tình là bạn gái của tôi, làm một người đàn ông, nếu nhìn thấy bạn gái của mình chịu ủy khuất mà không dám ra mặt vậy thì còn đáng mặt đàn ông sao?”

“Ngầu quá!” Triệu Mạnh Kỳ huýt sáo vỗ tay nói, xoay người nhìn Khương Vi sắc mặt trắng giống như người chết nói: “Khương Vi, cô càng ngày càng ghê tởm càng đê tiện. Năm đó cô trăm phương ngàn kế câu dẫn Lục Xuyên, cướp đi bạn trai của chị em tốt của mình thì thôi đi, không ngờ tới cô còn có mặt mũi mà khoe ra! Thật là đê tiện thiên hạ vô địch a!”

Cuộc sống so với tiểu thuyết luôn luôn còn muốn máu chó hơn, mọi người ồ lên một trận, vốn tưởng rằng Hạ Chi Tình là người lì lợm la liếm, đúng là bạn gái cũ âm hồn bất tán, không ngờ tới kết cục quanh co, hoá ra Khương Vi mới là điếm trà xanh mà còn muốn lập đền thờ trinh tiết kia!

Thật là quá máu chó, quá kích thích! "Canh gà" trên Internet nói quả nhiên không sai, "phòng cháy, phòng trộm, phòng khuê mật!"

Rốt cuộc đang là buổi họp lớp, cho nên mọi người ngoài mặt khó mà nói Khương Vi cái gì, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Khương Vi rõ ràng khinh bỉ rất nhiều, dù sao tam quan của mọi người vẫn là rất bình thường, đối với chuyện làm tiểu tam cướp đi bạn trai của chị em mình, mọi người đều là căm thù đến tận xương tuỷ, đặc biệt là mấy bạn học đã có chồng, ánh mắt nhìn Khương Vi  giống như nhìn một đống phân.

Làm bạn bè, có người có thể giúp bạn không tiếc cả mạng sống, cũng có người lại có thể cắm bạn hai đao, nhìn thấy thái độ mọi người đối với Khương Vi đột nhiên thay đổi, Lý Tuệ Tuệ tròng mắt vừa chuyển, nhảy ra phân rõ giới hạn với Khương Vi nói: “Khương Vi, tôi không ngờ tới cậu lại là cái dạng người này, tôi thật là nhìn lầm cậu!”

Nếu những lời này là người khác nói, Khương Vi có lẽ sẽ nhịn, nhưng lời này lại từ miệng Lý Tuệ Tuệ người mà cô ta xem như chị em tốt nói ra, nháy mắt liền trở nên khó có thể chịu đựng được, “Lý Tuệ Tuệ, cậu câm miệng cho tôi!”

“Cô đi mà câm miệng! Khương Vi tôi đã sớm chịu không nổi cô rồi, luôn một bộ dáng cao cao tại thượng, cô cho rằng mình thật là nữ thần sao, cắt hai mí, mở khóe mắt, nâng mũi, gọt xương gò má, độn cằm, kéo xương, độn ngực, xin hỏi trên người của cô có chỗ nào không sửa qua chưa?” Lý Tuệ Tuệ khiêu khích nhìn Khương Vi.

Lý Tuệ Tuệ người này lớn lên khó coi không nói, tính cách cũng thực vặn vẹo, đối với các cô gái lớn lên xinh đẹp còn có một loại chán ghét, cho nên năm đó Hạ Chi Tình nằm không cũng bị trúng đạn bốn năm liền. Tính cách cô ta như vậy dẫn đến cả bốn năm đại học đều không có bạn bè gì, sau này Khương Vi trở mặt với ba người trong ký túc xá, hai người có chung kẻ thù, vì thế tự nhiên cứ như vậy mà chơi cùng nhau.

Đều nói kẻ thù của kẻ thù là bạn, lúc ban đầu hai cô ta xem Hạ Chi Tình là cái đinh trong mắt nên mới bắt tay chơi với nhau, cùng nhau nguyền rủa Hạ Chi Tình vô cùng sướng miệng. Nhưng sau khi tốt nghiệp, Khương Vi bởi vì leo lên cây đại thụ là Lục Xuyên này mà chim sẻ biến phượng hoàng, Lục Xuyên lợi dụng quan hệ trong nhà an bài công việc cho cô ta, mỗi ngày chỉ cần uống trà xem báo, còn Lý Tuệ Tuệ bởi vì diện mạo cùng với tính cách mà liên tục đổi công việc, mỗi công việc đều làm chưa tới nửa năm, chênh lệch giữa hai người càng lúc càng lớn, trong lòng Lý Tuệ Tuệ cũng càng ngày càng không cân bằng.

Trong lòng Khương Vi thật ra rất khinh thường Lý Tuệ Tuệ, nhưng mà một là bạn bè cô ta không nhiều lắm, thứ hai cô ta cũng yêu cầu một người bạn cái gì cũng đều kém với mình để tìm cảm giác ưu việt, mà Lý Tuệ Tuệ vừa vặn phù hợp với tất cả điều kiện này, cho nên cô ta mới vẫn luôn cùng Lý Tuệ Tuệ duy trì quan hệ bạn bè.

Đương nhiên Khương Vi sẽ không thừa nhận điểm này, trong lòng cô ta cho rằng bản thân đối xử Lý Tuệ Tuệ vô cùng tốt rồi, thường xuyên cho cô ta quần áo rồi dẫn đi ăn, không ngờ tới tiện nhân này ở ngay lúc này không im miệng thì thôi đi, vậy mà dám cắm sau lưng cô ta hai đao, thật là đồng đội ngu như heo!

Cảm giác khi bị bạn bè phản bội thật giống như dầu đang sôi trong nồi, Khương Vi hoàn toàn bùng nổ, cô ta đột nhiên nhảy dựng lên tát một cái lên mặt Lý Tuệ Tuệ, trên má Lý Tuệ Tuệ lập tức liền đỏ một mảng.

“Tiện nhân, cô vậy mà dám đánh tôi?!” Lý Tuệ Tuệ sau khi sửng sốt một chút liền tức giận đến mức muốn tiến lên đánh nhau với Khương Vi một trận, lại bị mọi người gấp gáp kéo lại, mọi người đem hai người bọn họ kéo ra.

“Mọi người đều là bạn học, đừng đánh nhau, hai người đều nói ít đi một câu đi, vạn sự dĩ hòa vi quý.” Lớp trưởng Tống Hải Thiên đứng giữa hai người làm người hoà giải.

“Quý mình cậu đi! Tiện nhân, nếu cô bất nhân, tôi liền bất nghĩa.” Lý Tuệ Tuệ tính tình nóng nảy vừa lên tới, mặt mũi ai cũng đều không cho, cô ta xoay người lại, nhìn Lục Xuyên nói: “Lục Xuyên, anh có muốn biết tiền mà Khương Vi đi phẫu thuật chỉnh dung là ở đâu có không?”

Lục Xuyên từ sau khi nghe được đoạn ghi âm vẫn luôn trầm mặc, nhìn thoáng qua Khương Vi, lại quay đầu nhìn Lý Tuệ Tuệ, còn chưa kịp mở miệng đã bị Khương Vi đang tức muốn hộc máu cắt ngang:

“Lý Tuệ Tuệ, cô câm miệng cho tôi, nếu cô dám nói bậy bạ tôi liền xé miệng cô! Các người buông tôi ra! Không cần ngăn cản tôi!” Sắc mặt Khương Vi bởi vì phẫn nộ mà đỏ lên, sau khi nghe được lời Lý Tuệ Tuệ nói lại lần nữa trở nên trắng bệch.

“Tôi ngược lại muốn nhìn tiếp theo là cô xé miệng tôi hay là cô bị Lục Xuyên xé miệng?!” Lý Tuệ Tuệ nhìn Khương Vi âm hiểm cười nói, tiện nhân Khương Vi này luôn cho cô một ít quần áo đã mặc qua cùng với đồ ăn sắp quá thời hạn, vậy mà còn bày ra một bộ dạng ban bố ân huệ lớn lao, làm cô nhìn thấy rất ghê tởm.

Lý Tuệ Tuệ quay đầu nhìn sắc mặt Lục Xuyên âm tình bất định, e sợ rằng thiên hạ chưa loạn nói: “Ba năm trước trên đầu anh cũng đã xanh mượt một mảnh, tiền Khương Vi chỉnh dung toàn bộ đều là cô ta lên trên mạng tìm cha nuôi, anh trai mưa cấp cho, đến nỗi cô ta dùng cái gì để đổi lấy này đó tiền, tôi nghĩ không cần tôi nói anh cũng hiểu được.”

Lý Tuệ Tuệ vừa nói xong, tam quan mọi người lại lần nữa nát đầy đất, đặc biệt là các bạn học nam, tam quan đều tìm không thấy.

Ở trong ấn tượng của bọn họ, Khương Vi vẫn luôn là một cô bạn nhu nhu nhược nhược, nhát gan cười rộ lên thật ngọt, giống như chú thỏ trắng muốn các bạn nam bảo hộ, nhưng mà đêm nay lại lần nữa Khương Vi làm đổi mới tam quan mọi người.

Không có bất cứ người đàn ông nào có thể chịu đựng việc đội nón xanh, huống chi nón xanh này lại là làm trò đội lên trước mặt nhiều người như vậy, sắc mặt Lục Xuyên từ đỏ chuyển sang trắng, lại từ trắng chuyển sang đỏ, cuối cùng xanh mét y như nón xanh anh ta đội trên đầu. Đôi tay anh ta nắm chặt, bộ ngực phập phồng lên xuống, có thể nhìn ra được anh ta đang cực độ nhẫn nại nói, “Lý Tuệ Tuệ, cơm có thể ăn bậy, nhưng có chút lời nói lại không thể nói bậy, cô nói ra những lời này, tốt nhất là có chứng cứ.”

Lý Tuệ Tuệ bị sắc mặt xanh mét cùng với khí thế của Lục Xuyên doạ cho hoảng sợ, lắp bắp nói: “Đây, loại chuyện này sao tôi dám nói bậy được, chứng cứ tôi không có, nhưng anh có thể tìm bạn bè anh trong Cục Công An tra ra ký lục Khương Vi thuê phòng liền biết thôi.”

“Lý Tuệ Tuệ, con tiện nhân này, cô không nói không ai bảo cô là người câm!” Khương Vi đẩy ra mọi người, bắt lấy tay Lục Xuyên, vội vàng giải thích nói: “Lục Xuyên, anh đừng nghe cô ta nói bậy, tiền của em đều là bà con xa thân thích cho em, hơn nữa em không có chỉnh nhiều như vậy, em chỉ cắt mắt hai mí mà thôi.”

Cái gì gọi là trợn mắt nói dối, chính là đây!

Chỉ cần người mắt không bị mù đều nhìn ra được toàn thân của cô ta từ trên xuống dưới đều tiến hành chỉnh sửa rồi, đặc biệt là cặp ngực kia từ cúp A đến cúp D tuyệt đối không phải cứ mát xa là có thể đạt được hiệu quả như vậy.

Nón xanh trên đầu Lục Xuyên ép xuống làm ngũ quan của anh ta trông dữ tợn, anh ta nhìn Khương Vi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô tốt nhất đừng làm tôi tra ra được cái gì, nếu không hậu quả không phải cô có thể gánh vác nổi!”

Nói xong, Lục Xuyên một phen đẩy tay Khương Vi ra, cũng không quay đầu lại mà nhanh chóng rời đi.

“Lục Xuyên, anh đừng đi, anh hãy nghe em giải thích……” Khương Vi sau khi sửng sốt một chút liền cầm lấy túi xách đuổi theo Lục Xuyên, ra cửa vừa vặn đụng phải nhân viên phục vụ đang bưng mì chua cay lên, mì chua cay kia vừa mới nấu xong, vô cùng nóng, mì chua cay đổ lên ngực cô ta, Khương Vi hét lên.

“Thực xin lỗi, thực xin lỗi……” Nhân viên phục vụ là cô bé khoảng hai mươi tuổi, có thể vừa mới đi làm, sợ tới mức khóc lên, cô bé không ngừng gật đầu xin lỗi Khương Vi, lại bị Khương Vi tát một cái sau đó phóng như bay ra ngoài, “Đồ không có mắt, cút ngay đi!”

Khương Vi đuổi theo Lục Xuyên, chỉ là trước sau vẫn chậm một bước, cô ta trơ mắt nhìn Lục Xuyên mở ra chiếc BMW chạy như bay trước mặt mình, Khương Vi tức giận đến mức muốn giết người, đem cục tức này phát lên cô bé phục vụ và Lý Tuệ Tuệ.

Lý Tuệ Tuệ cũng không phải ăn chay, hai người náo loạn gà bay chó sủa, nếu không phải mọi người lôi kéo, hai người khẳng định đánh nhau luôn, cuối cùng Khương Vi bỏ lại những lời tàn nhẫn sau đó nghênh ngang rời đi, Lý Tuệ Tuệ cũng tìm cái lấy cớ bỏ của chạy lấy người.

Trải qua một hồi náo loạn như vậy, mọi người cũng không còn hứng thú tụ họp, tùy tiện ăn cơm sau đó liền tan.

37-【2】

Triệu Mạnh Kỳ không có xe, Hạ Chi Tình nói muốn đưa cô về nhà, Triệu Mạnh Kỳ không chối từ gì cả liền lôi kéo cô bò lên ngồi ở ghế sau.

Còn chưa ngồi nóng mông, Triệu Mạnh Kỳ liền chờ không kịp bắt lấy cánh tay Hạ Chi Tình hỏi: “Cậu cảm thấy chúng ta có phải chị em hay không?”

Hạ Chi Tình bị khuôn mặt phóng đại của Triệu Mạnh Kỳ làm hoảng sợ, thân mình lui về phía sau một chút, thiếu chút nữa đụng phải cửa sổ xe, dưới đôi mắt lấp lánh của đối phương mà gật gật đầu.

“Vẫn là cậu còn có chút lương tâm.” Triệu Mạnh Kỳ ôm lấy cổ cô kéo qua nói nhỏ bên tai: “Nếu là chị em, vậy thì có đồ tốt gì cũng nên chia sẻ, mau nói cho mình biết, cậu từ nơi nào tìm được người đàn ông hoàn mỹ như vậy?”

Cô đẩy đầu của Triệu Mạnh Kỳ ra, nhìn lướt qua Tống An Thần đang chuyên chú lái xe ở phía trước, có chút khẩu thị tâm phi nói: “Anh ấy hoàn mỹ chỗ nào?”

“Chỗ nào cái đầu cậu! Dáng người cao gầy, tỉ lệ hoàn mỹ, ngũ quan tuấn đĩnh, ra tay hào phóng, người đàn ông như vậy mà không hoàn mỹ, vậy cậu nói cho mình biết người đàn ông nào mới kêu hoàn mỹ?” Triệu Mạnh Kỳ nhớ tới Tống An Thần vừa rồi lấy ra tiền boa nhân viên phục vụ, nhịn không được hai mắt lại toát ra mũi tên trái tim, thật là quá ngầu!

Giá cả của khu nghỉ dưỡng Vân Mạn này đắt đến dọa người, một bữa cơm thôi vậy mà hơn một vạn tệ, nơi này là Khương Vi lựa chọn, cô ta nói với lớp trưởng Tống Hải Thiên tất cả tiền sẽ do cô ta phụ trách, nhưng ai biết giữa chừng lại xảy ra chuyện kia, Khương Vi chạy trốn đến bóng dáng cũng không thấy, khi nhân viên phục vụ đem hoá đơn tới cho lớp trưởng Tống Hải Thiên, bản mặt cậu ta giống như ăn phải ruồi bọ, cô tiếc là không có chụp được.

“Ít nhất…… Ít nhất cũng phải đến cấp bậc Ngô Ngạn Tổ mới có thể xưng là hoàn mỹ.” Các cô nói chuyện cố ý đè thấp giọng nói, theo đạo lý Tống An Thần hẳn là nghe không được, cũng không biết có phải cô ảo giác hay không, khi cô nói lời này, Tống An Thần giống như từ kính chiếu hậu liếc mắt cô một cái.

Triệu Mạnh Kỳ dùng ngón trỏ chỉ trán cô, căm giận nói: “Người ta đó là minh tinh, là trải qua gọt dũa cho nên nhìn qua mới lóe mắt giống như ngôi sao trên bầu trời, hơn nữa, bạn trai của cậu so với Ngô Ngạn Tổ cũng không kém, thật là đứng nói chuyện không đau eo, ở trong phúc không biết phúc, cậu không cần vậy cho mình là được!”

Đôi mắt Hạ Chi Tình đảo loạn, vấn đề này cũng không phải cô có thể quyết định, Tống An Thần không phải cô, hơn nữa cho dù bỏ qua công việc của anh thì xu hướng giới tính của anh cũng là một vấn đề a, cô liếc mắt Triệu Mạnh Kỳ một cái, trong lòng lắc lắc đầu, lấy IQ và EQ của cậu ấy như vậy sao đủ tư cách làm tình địch của Hạ Chi Sơ? Có khả năng bị ngược chết trong vòng một giây.

“Nhìn bộ dáng cậu bỏ không được kìa, được rồi, mình biết các cậu rất ân ái.” Triệu Mạnh Kỳ bắn ở trán cô một cái, sau đó than một tiếng nói: “Có điều nói thật, nhìn thấy cậu thoát ra khỏi được đoạn thời gian tổn thương kia, mình thật sự vì cậu mà cao hứng, tên Lục Xuyên kia thật không phải đàn ông! Thật may mắn năm đó cậu cùng anh ta chia tay.”

Trên mạng có câu nói rằng: Ngày nào đó gả được lang quân như ý, cảm tạ chàng năm đó không cưới. Cho dù cô bây giờ còn chưa tìm được lang quân như ý, cô vẫn như cũ muốn nói những lời này.