Chàng Rể Phế Vật

Chương 424: Pháo đài cổ sụp đổ!



Trong phòng giám sát, một mảnh tĩnh mịch.

Nếu như nói, Nữ Thần Trí Tuệ, làm cho mỗi một người bọn họ đều bị kinh hãi, Long quân, đối với tất cả mọi người mà nói, đều là không tưởng tượng nổi!

Nữ Thần Trí Tuệ cư ngụ ở Châu Âu, tự nhiên sức ảnh hưởng to lớn với bọn họ... Mà Long quân, thì ở cấm khu sinh mạng thần bí, thẳng cho đến bây giờ, cũng không ai có thể tìm được căn cứ của Long quân.

Mà tất cả mọi người không nghĩ tới là, Nữ Thần Trí Tuệ xuất thủ, lại là bởi vì Long quân!

Phải biết, ban đầu thế giới ngầm ở phương Tây bị Long Vương khuấy long trời lở đất, hỗn loạn bất an, Nữ Thần Trí Tuệ theo lý mà nói, hẳn căm ghét Trần Xuân Độ, nhưng bây giờ, Long quân gặp phải nguy hiểm, Nữ Thần Trí Tuệ lại ra tay trợ giúp!

Hai người có thể nói là quan hệ không chết không thôi, vì sao Nữ Thần Trí Tuệ còn đồng ý xuất thủ?

Không người biết những nguyên do này, khi tất cả mọi người đang chấn động kinh ngạc, tướng lĩnh cao cấp vô lực ngồi ở trên ghế, không ngừng lắc đầu, ánh mắt đờ đẫn, tựa như cả người đều ngơ ngác!

Ông ta không ngừng lắc đầu, luôn luôn thấp giọng lẩm bẩm nói: “Tôi không tin... Đây tuyệt đối không thể nào..."

Qua hồi lâu, mắt ông ta mới lộ ra tuyệt vọng ngẩng đầu, lúc này, mặt ông xám như tro tàn, thân thể nhỏ nhẹ rung động, có thể thấy ông ta bị kích thích lớn thế nào!

Nữ Thần Trí Tuệ... Long quân... Hai phe này tùy tiện thế lực nào thì đối với ông ta mà nói đều là quái vật khổng lồ... Nói cho cùng, ông ta chẳng qua là tướng lĩnh cao cấp của quân đội hàng không hoàng gia đế quốc Mặt trời không lặn... Vừa rồi ngay cả đại thần nội các đều bị Nữ Thần Trí Tuệ kinh động, tự mình gọi điện thoại để nhắc nhở... So với những nhân vật lớn có đầu có mặt, ông ta còn không tính là cái gì.

Nhưng còn bây giờ thì sao, chính ông ta cũng không dám tưởng tượng, Long quân nhập cảnh, Nữ Thần Trí Tuệ xuất thủ... Nếu như tin tức phong tỏa không thành công, điều này rất nhanh sẽ dẫn tới tin tức chấn động ở đế quốc Mặt trời không lặn!

"Mặt trời không lặn chúng ta không thù không oán với Long quân, thậm chí ngay cả lui tới cũng không coi là chặt chẽ, Long quân, đột nhiên tới Mặt trời không lặn chúng ta rốt cuộc muốn làm gì?"

Tướng lĩnh cao cấp lẩm bẩm mở miệng, trong tròng mắt ông ta, tràn đầy mãnh liệt vẻ mê mang.

"Không, Trưởng quan, ngài quên rồi, đã từng cũng có một lần, Long quân đi tới Mặt trời không lặn chúng ta..." Đột nhiên, một vị tướng sĩ nhìn lớn tuổi đứng dậy nói.

Vị tướng sĩ này vừa mở miệng nhắc nhở, bỗng nhiên làm hai tròng mắt tướng lĩnh cao cấp cứng lại!

"Ý anh là..." Thần sắc tướng lĩnh cao cấp bỗng nhiên ngưng trọng.

"Sếp, lần trước là Long Vương tự mình dẫn đội tới, lần kia tôi trùng hợp ở đó... Long Vương cũng không động thủ..." Rất nhanh, vị tướng sĩ kia đơn giản nói ngọn nguồn cho tướng lĩnh cao cấp.

"Theo như anh nói... Lần này Long quân tới, thế tất yếu tạo thành tàn sát!"

Tướng lĩnh cao cấp đột nhiên đứng dậy, thần sắc lộ ra vẻ ngưng trọng: “Tôi lập tức thỉnh cầu cấp trên, giám sát Long quân, nếu như Long quân thật sự chuẩn bị đầy đủ, tới đại khai sát giới, tôi nhất định phải ngăn trở bọn họ!"

"Nơi này là Mặt trời không lặn, tuyệt không cho phép thế lực hải ngoại đại khai sát giới trên đất Mặt trời không lặn!"

Tướng lĩnh cao cấp bỗng nhiên đứng dậy, Đùng Đùng Đoàng đi nhanh ra khỏi phòng làm việc, dù là cửa phòng làm việc đóng lại, toàn bộ phòng giám sát vẫn tràn ngập không khí quỷ dị an tĩnh.

Tất cả mọi người đều bị sự xuất hiện hôm nay của hai tôn đại thần chấn động... Vô luận là Nữ Thần Trí Tuệ, hay là Long Vương, cũng đã làm cho tâm thần bọn họ rung động hồi lâu!

......

Trong thần điện trí tuệ, hai thị nữ bưng hai đĩa trái cây thủy tinh tinh xảo, mâm trái cây để hai chùm nho lớn.

"Công chúa, những trái nho này đều là từ vườn nho ngài trồng hái xuống." Một thị nữ nhàn nhạt cười một tiếng.

Metis vươn tay ngọc trắng nõn, dễ như trở bàn tay lấy một quả nho xuống, bỏ vào môi đỏ mọng mê người, khóe miệng đỏ thắm tinh xảo hơi nhếch lên, chỉ là một động tác ăn nhỏ đơn giản, hàm chứa mị lực không nói ra được, làm người ta tim đập thình thịch, một màn này, đủ để cho vô số đàn ông điên cuồng, thậm chí hận không thể lập tức quỳ dưới gấu quần!

Nữ Thần Trí Tuệ, mặc dù được xưng là Nữ Thần Trí Tuệ, làm sao có thể, chỉ là chỉ số thông minh siêu quần... Giá trị nhan sắc Nữ Thần Trí Tuệ cũng tuyệt đối là đứng đầu, xuất sắc hiếm thấy như trí tuệ của cô ta!

Metis nhẹ khảy một quả nho, đang đặt trong miệng từ từ thưởng thức, lúc này mắt đẹp cô ta đang chăm chú nhìn ipad, trên bản đồ điện tử, ghi chú rõ ràng từng điểm đỏ, đang nhanh chóng đi về hướng Lâu đài cổ Dracula.

"Huyết tộc... Có chút thú vị..." Metis nhẹ giọng lẩm bẩm: “Không nghĩ tới anh càng ngày càng giống tôi, cuối cùng vẫn hạ thủ với bọn Dracula dã thú hoang dã thèm máu tươi này."

Hai thị nữ cạnh Metis, nghe những lời của Metis, không khỏi lộ vẻ nghi hoặc... Các cô tự nhiên nghe không hiểu lời Metis.

Dracula, là danh môn vọng tộc của Châu Âu, lúc nào trở thành là mãnh thú them máu tươi man rợ?

Hai thị nữ tự nhiên không biết, sau lưng Dracula gọn gàng xinh đẹp cất giấu bao nhiêu thảm án vô nhân đạo, nhân thần cộng phẫn!

......

Nước C, Yên kinh.

Trần Xuân Độ đứng bên cửa sổ, nhìn về phía ngoài cửa sổ, anh cúi đầu, nâng cổ tay lên nhìn lướt đồng hồ, tròng mắt lóe lên ý thâm thúy.

Anh lấy điện thoại từ trong túi quần, bấm điện thoại của thanh niên, chậm rãi thấp giọng hỏi: “Sắp xếp thế nào?"

"Yên tâm đi, lần này là Bạch Hổ dẫn đội, chắc sắp đến Lâu đài cổ rồi."

Trần Xuân Độ gật đầu một cái, như có điều suy nghĩ, suy nghĩ một chút, một lát sau mở miệng nói: “Tính cách Bạch Hổ tương đối nóng nảy, chỉ có một mình Bạch Hổ dẫn đội đi trước sao?"

"Đúng, trong trụ sở chỉ có Bạch Hổ và Chu Tước trấn thủ, những người khác cũng làm nhiệm vụ rồi, nếu để Chu Tước dẫn đội, tôi sợ không đè ép được, vậy chọn tâm cao khí ngạo, Bạch Hổ vừa vặn có thể đè xuống kiêu ngạo trong lòng bọn họ." Bên đầu điện thoại kia, thanh niên phân tích giải thích, làm Trần Xuân Độ liên tục gật đầu, nhìn vô cùng hài lòng.

"Xem ra tôi thoái ẩn, đối với việc rèn luyện cậu cũng có trợ giúp." Trần Xuân Độ nói.

"Đại ca, anh nói như vậy thì không có ý nghĩa, cái gì gọi là bởi vì anh thoái ẩn, coi như trước khi thoái ẩn, lúc nào anh quản cục diện rối rắm này... Cả ngày lẫn đêm cũng không ngừng kết bạn với các công chúa thiên kim..."

Rất nhanh, thanh niên bắt đầu dài dòng, làm cho Trần Xuân Độ nhức đầu, bỏ lại một câu: “Để Bạch Hổ cẩn thận một chút, không thể thả chạy một người", sau đó, không đợi thanh niên nói gì nữa, quả quyết cúp điện thoại.

Thanh niên đầu kia điện thoại, người mặc áo choàng tắm, nghe tiếng máy bận trong điện thoại, sửng sốt một chút, ngay sau đó cách không mắng một câu, bất đắc dĩ thở dài.

Bây giờ thanh niên hối hận xanh ruột, sớm biết, ban đầu anh ta không nên bị Trần Xuân Độ dụ tới thành phố T, đồng mưu đại kế... Vì lê dân bách tính vân vân... Thẳng đến khi thanh niên lên thuyền tặc, mới phát hiện, đường đường Long Vương, hai người quan hệ tốt như vậy, lại dùng chiêu thức hạ lưu như vậy với anh ta, Trần Xuân Độ lừa thanh niên tới nước C, hoàn toàn là bởi vì anh muốn ẩn lui, ném tất cả công việc phức tạp cho thanh niên, mình thì sung sướng tiêu dao tự tại.

Lúc Trần Xuân Độ vừa cúp điện thoại, trong phòng Trần Xuân Độ đặt, Lê Kim Huyên mắt buồn ngủ mông lung từ trong phòng ngủ đi ra, quan sát một chút, nhất thời đã nhìn thấy Tô Loan Loan nằm trên ghế sa lon, ngủ vô cùng ngon lành.

Lê Kim Huyên sửng sốt một chút, trong lòng có chút nghi ngờ, cô không hiểu, vì sao giường mềm mại trong phòng ngủ Tô Loan Loan không ngủ, hết lần này tới lần khác phải ngủ ghế sa lon...

Lê Kim Huyên rón rén đi tới cạnh Tô Loan Loan, cẩn thận nhìn Tô Loan Loan một lát, mới hơi hiểu ra, tối hôm qua Tô Loan Loan chiến đấu kịch liệt với thân ảnh kia, thậm chí còn bị thương, vốn là cô ta mệt mỏi lực kiệt hơn nữa yếu ớt không chịu nổi, rất có thể là mệt ngủ trên ghế sa lon.

Nghĩ tới đây, Lê Kim Huyên có chút xấu hổ, cô không nhịn được nhớ tới Tô Loan Loan mạo hiểm lớn, nguy hiểm tính mạng ngăn ở phía trước của cô, cứu cô một mạng, bằng không, sao tối hôm qua Lê Kim Huyên có thể còn ngủ ngon như vậy.

Lê Kim Huyên suy nghĩ một chút, xoay người trở lại phòng ngủ, chờ cô đi ra, trên tay cô đã cầm thêm chăn, Lê Kim Huyên nhẹ nhàng đắp chăn lên người Tô Loan Loan, khóe miệng đỏ thắm tinh xảo cong lên độ cong nhàn nhạt, lắc eo trở lại trong phòng ngủ.

Lê Kim Huyên cũng không nhìn ra, lúc này Tô Loan Loan, mặc dù ngoài mặt là ngủ say, nhưng thực tế, thân thể cô ta đang biến đổi ngầm thay đổi nào đó.

...

Trong Lâu đài cổ Dracula, bàn hội nghị lớn có từng vị lão giả thần sắc tái nhợt.

Trên người những lão giả đều tản ra khí tức cực mạnh... Khí tức mạnh mẽ ẩn núp trong cơ thể bọn họ, như một tôn thú dữ ẩn núp ngủ say.

Những lão giả có tư cách ngồi ở bàn hội nghị này, mỗi một người đều thanh danh hiển hách, ở trong huyết tộc, không một ai không phải nhân vật quyền cao chức trọng, thậm chí có mấy vị, cho dù trong toàn bộ danh môn vọng tộc của Châu Âu cũng có danh dự không nhỏ.

Mà bây giờ, tất cả mọi người, đồng loạt ngồi ở trên bàn nghị luận, thần sắc nghiêm túc, tựa hồ đang thương thảo gì.

Trung tâm bàn hội nghị, để một tấm hình, trong ảnh là một bóng lưng mơ hồ... Bóng lưng đang tản ra khí thế ngập trời, trong hình người nọ, dao găm Long Nha trong tay còn đang chậm rãi nhỏ máu, phảng phất đi ra từ biển địa ngục.

Anh, như tử thần, làm vô số người nghe tiếng kinh hồn táng đảng!

"Kế hoạch của chúng ta bị Turner bại lộ." Ngay lúc này, lão giả mặc âu phục sang trọng, hoa lệ trong đó chậm rãi mở miệng.

"Tôi cũng đã sớm nói, loại như như Turner, không đáng tin cậy, còn không bằng để tôi tới chọn người." Ngay lúc này, một vị lão giả cao gầy tóc trắng đáp lại, thần sắc ông ta lạnh như băng, như che phủ một tầng sương lạnh, tròng mắt lộ ra phiền muộn mãnh liệt.

"Trước đó chúng ta không biết, phải lo lắng chính là... Kế hoạch của chúng ta Turner có nói cho Long Vương không... Nếu như Long Vương biết, kết quả xấu nhất, chính là Long Vương không tuân theo ước định, trực tiếp giết tới!" Trong huyết tộc, Đại trưởng lão trầm giọng mở miệng nói.

"Ha ha ha, coi như nói cho Long Vương thì sao, chúng ta cách Long Vương xa như vậy, Long Vương ở nước C, sao có thể phí sức chạy tới, coi như tới, anh ta cũng không dám làm gì chúng ta!" Thần sắc lão giả âm u nói: “Còn nhớ lần trước không, Long Vương khí thế mười phần ầm ĩ với chúng ta, cuối cùng còn không phải ngoan ngoãn chủ động lui binh!"